“Sao ngươi lại đến đây?” Qúy Hi nhớ là đêm nay Kiều Chi Du còn có một bữa tiệc.
“ Qua đây đưa đồ cho ngươi.” Kiều Chi Du đưa giỏ đồ cho Qúy Hi, “ Cầm.’’
Qúy Hi lấy dép chuẩn bị cho Kiều Chi Du thì bị nàng ngăn lại.
“ Không cần, đợi một lát ta phải đi rồi, bọn họ đang đợi ta.” Kiều Chi Du chỉ đứng ở cửa, cẩn thận mà nhắc mãi: “ Chỗ này có kem chống nắng cùng thuốc chống muỗi,ngươi mỗi ngày ra ngoài nhớ phải bôi kem chống nắng trước, ta đã từng đi đến D thị, ở đấy là nông thôn có nhiều muỗi, ta chuẩn bị cho người trước.”
Kiều Chi Du đoán là Qúy Hi sẽ không chuẩn bị mấy thứ này, sự thật chứng minh là nàng không bao giờ đoán sai.
Qúy Hi nắm chặt túi đồ trong tay, nhìn Kiều Chi Du không biết phải nói thêm gì, nàng từ nhỏ đến lớn đã sống ở nông thôn, ở nhà đã bị bao nhiêu là con muỗi cắn qua, ở nhà cũng chẳng ai cần quan tâm.
“ …….. Ngươi đang vội như vậy sao còn ở đây.’’ Qúy Hi không muốm cho nàng chạy tới chạy lui, quá vất vả.
Cái người này có thể hay không đừng làm mất hứng vậy không, Kiều Chi Du đứng tại chỗ, nhẹ giọng nói lại: “ Ngươi nói xem ta đến đây làm gì?”
Qúy Hi không trả lời lại, nhưng tận sâu đáy lòng nàng đã hiểu rõ ý của Kiều Chi Du.
Có phải là đối với mình quá tốt rồi không? So với bản thân mình, Qúy Hi cảm thấy mình đã làm quá ít việc cho Kiều Chi Du, ngay cả đến quan hệ của các nàng hiện tại, cũng vẫn luôn là một mình Kiều Chi Du chủ động mọi thứ. Bản thân mình thì lại là một còn rùa rụt đầu, lúc nào cũng do dự, trốn tránh mọi thứ.
Có đôi khi Qúy Hi lại suy nghĩ, mình có gì đáng giá để Kiều Chi Du thích mình nhiều vậy sao?
“ Lần đầu tiên đi công tác, công việc tuy là quan trọng, nhưng ngươi cũng phải chăm sóc mình cho tốt.” Kiều Chi Du lúc này mới nói.
“ Ân.” Qúy Hi nhìn Kiều Chi Du, không quên nhắc nhở,: “ Ngươi đi xã giao cũng uống ít rượu thôi.”
Đều quan tâm nhắc nhở nhau. Kiều Chi Du cười: “ Nhớ kỹ, ta đi trước đây, ngươi vào nhà đi.”
Qúy Hi bỏ đồ xuống, đi theo Kiều Chi Du đi xuống: “ Ta đi tiễn ngươi.”
Kiều Chi Du không từ chối.
Không bao lâu, tháng máy đã tới. Qúy Hi đi vào thang máy, hỏi Kiều Chi Du: “ Xe đang đậu ở dưới lầu?”
Kiều Chi Du: “ Ở dưới lầu.”
Tháng máy đi xuống được 1 tầng, ngừng lại một lát. Có một cặp đôi đi vào đang dắt tay nhau, âu âu yếm yếm, nói cười với nhau.
Qúy Hi cùng Kiều Chi Du sóng vai nhau đứng một chỗ.
Kiều Chi Du quay sang nhìn Qúy Hi, mu bàn tại lặng lẽ mà cọ cọ vào tay Qúy Hi.
Qúy Hi cũng nhìn ánh mắt Kiều Chi Du.
Cuối cùng vẫn lén lút, tay của hai người nhẹ nhàng chạm vào nhau, không biết lúc nào, đã chuyển qua lắm nấy dắt nhau đi.
Sau khi dắt tay nhau đi, Kiều Chi Du lặng lẽ mỉm cười. Qúy Hi thấy Kiều Chi Du cười, chậm chạp cũng cười theo.
Càng lúc càng nắm chặt, mười ngón đan xen vào nhau, tim đập nhanh thình thịch, còn có, thật ngọt ngào.
Đi được một đoạn đường không ngắn, hay người vẫn nắm tay nhau chậm rì rì mà đi trong màn đêm.
Không nói chuyện, chỉ cần lẳng lặng mà đi như vậy.
Thời gian phảng phất cũng chậm rãi chôi qua thong thả.
Qúy Hi thích nắm tay nàng như vậy, chậm rãi mà đi, giống như không cần có chuyện gì đặc biệt, nhưng thật ra lại rất đặc biệt.
Kiều Chi Du cũng vậy, cũng giống như Qúy Hi thích cảm nhận bầu không khí thong thả như vầy, may mắn đó chính nàng là đã không tạm chấp nhận quen qua ai, vậy lên hiện tại mới có cơ hội quen được một cô gái như vậy.
Nàng thường xuyên quay sang nhìn ngắm người bên cạnh, cũng bắt gặp Qúy Hi đang nhìn mình, cả hai cùng cười lên vui vẻ hạnh phúc.
Suốt đoạn đường đi đều nắm tay nhau, bàn tay Qúy Hi có vẻ toát ra chút mồ hôi.
Kiều Chi Du cảm nhận được điều này, không khỏi mà tưởng tượng, bây giờ mới dắt tay nhau đi mà đã khẩn trương, vậy về sau ……… Hôn môi thì làm sao bây giờ?
Thật vẫn chưa tưởng tượng ra được.
Bởi vì nàng càng chờ mong, thì tâm càng thêm ngứa ngáy.
Qúy Hi đang rất khẩn trương, nàng cùng Kiều Chi Du bây giờ cũng coi như là đang yêu đương đi, nàng phát hiện ra đối với việc yêu đương này, nàng thật sự chẳng biết gì cả.
Cả người đều thuần khiết, đặc biệt thuần khiết.
Có cảm giác tay chân luống cuống không biết làm gì.
Đi được một khoảng thời gian.
“ Ngươi lên xe đi.” Qúy Hi đưa Kiều Chi Du đến cạnh xe, đang chuẩn bị buông tay ra.
Kiều Chi Du lúc này lại kéo tay nàng lại.
Hai người liền đứng tại chỗ cho gió đêm thổi, ta xem ngươi, ngươi xem ta.
Giằng co được một hai giây.
Kiều Chi Du tiến lại gần Qúy Hi thêm một bước, sau đó kéo nàng vào lòng mình, cằm đặt ở trên vai, bất đắc dĩ nhỏ giọng mềm mại mà nói: “ Đồ ngốc, ôm một chút. Chủ động thêm được không?”
“ Ân------.” Qúy Hi nâng tay lên ôm lấy Kiều Chi Du, sườn mặt vùi vào tóc Kiều Chi Du, tham lam mà ngửi lấy mùi hương riêng biệt của nàng.
“ Chỉ biết ‘ Ân.’.” Kiều Chi Du nhỏ giọng mà trách mắng, nhưng trong lòng lại rất vui mừng.
Không nói ‘ Ân.’ Qúy Hi cũng không biết phải nói cái gì. Nàng cũng cảm thấy mình thật ngốc, hai mươi mấy năm chôi qua trong thế giới của chính mình chỉ biết khóa lòng lại, luôn không nghĩ tới sẽ mở ra cho người khác xem. Vậy lên giờ đây nàng cũng không biết phải làm sao để đi thích một người, nhưng trong tâm của mình, nàng rõ ràng rất yêu thích Kiều Chi Du, thích thật nhiều thật nhiều.
Nghĩ một hồi, Qúy Hi ôm Kiều Chi Du lại càng thêm chặt hơn. Nàng không am hiểu thể hiện tình cảm, nếu ôm có thể biểu đạt ra, nàng có thể ôm gấp gáp hơn một chút.
Kiều Chi Du rất quý trọng cái ôm hiện tại, lúc trước Qúy Hi còn đang do dự, lúc nào cũng duy trì khoảng cách với nàng, nàng nhìn có vẻ lý trí, nhưng thật ra trong lòng đang rất sợ hãi, nàng sợ Qúy Hi sẽ từ chối tình cảm của mình. Hiện tại thì tốt rồi, cuối cùng thì nàng cũng đã an tâm.
Dưới ánh đèn đường, hai người vẫn gắp gao ôm lấy nhau mà cười, cả hai đều dán sát vào nhau, ung dung mà ôm nhau giữa đường, quyến luyến không muốn rời xa nhau.
Ngẫu nhiên có người ở trên đường đi qua đi lại cũng đang nhìn các nàng, Qúy Hi cùng Kiều Chi Du cũng không có để tâm đến, tâm tư của các nàng đều đang chìm đắm dành chọn cho nhau.
Ôm qua không biết bao lâu.
Kiều Chi Du duỗi tay vuốt tóc Qúy Hi, ngắm nhìn người trước mắt, qua một lúc lâu, ôn nhu mà hỏi: “ Vậy không có gì nói với ta sao?”
Tay đã nắm rồi, ôm cũng ôm rồi, lại còn ngại ngùng, không biết là bây giờ cần phải nói gì với mình sao? Kiều Chi Du đã mong chờ rất lâu rồi ….
Qúy Hi ở trong lòng Kiều Chi Du, thơm tho mềm mại, còn đang luyến tiếc không rời đi, nàng bình tĩnh lại, vẫn nghiêm túc mà nói: “ Buổi tối uống ít rượu thôi. Mau đi đi, đừng để muộn.”
“ …….” Kiều Chi Du không thể tưởng tượng nổi, Qúy Hi nhìn mình thâm tình như vậy rồi, thế nhưng còn có thể thốt ra được câu như vậy, cạn lời, tức chết rồi.
“ Qúy lão sư.”
“ Ân.”
Kiều Chi Du bất đắc dĩ đến không thể nào mà bất đắc dĩ hơn, “ Ngươi có phải hay không muốn làm ta tức chết.”
Quý Hi: “………”
Lúc này tiếng chuông điện thoại của Kiều Chi Du vang lên, có người gọi thúc giục, muốn nàng mau chóng đi không muộn giờ. “ Chờ ngươi quay lại ta sẽ xử lý ngươi.”
Nghe thấy Kiều Chi Du muốn tính xổ với mình, Qúy Hi không có lý do gì mà tươi cười, còn nhân tiện nhắc nhở thúc giục, “ Ngươi đang vội, ta đi cũng lên.”
Sau khi lên xe.
Kiều Chi Du nghĩ đến chuyện vừa rồi, lại ngồi cười cười, nàng ngẫm lại, cầm lấy điện thoại, gửi cho Qúy Hi một tin nhắn wechat.
Một câu rất ngắn.
Nếu là nàng của trước kia, khẳng định sẽ không bao giờ đối với người khác mà nói ra mấy câu như vậy. Nói đến cùng vẫn là muốn tìm người thích hợp.
Qúy Hi đang ở trong thang máy liền nhận được tin nhắn của Kiều Chi Du gửi đến, chỉ có ba chữ đơn giản.
“ Nếu muốn ta.”
Qúy Hi nhìn đến thì tim đập thình thịch, đầu tiên là cười, sau đó lại bắt đầu bồi hồi, rối rắm.
Nàng ở khung chat đánh xuống một chữ, “ Ân.”
Sau đó ngẫm lại xóa.
Kiều Chi Du nhìn thấy đối phương đang ở trạng thái “ Đang soạn tin.” Tạm dừng lại một lát, sau đó lại tiếp tục “ Đang soạn tin.”
Chậm chạp mà chưa gửi tin nhắn lại.
Như thể là đang biên soạn một câu chuyện dài.
Sẽ là ngoài miệng không dám nói, nhưng nhắn tin lại dám nói sao?
Kiều Chi Du đang kiên nhẫn chờ đợi. Nhưng đến khi nhận được tin nhắn của Qúy Hi gửi đến, mới ý thức được mình suy nghĩ quá nhiều rồi.
Chỉ có một chữ: “ Ân.’’
Bất quá lần này được khuyến mãi thêm một một biểu tình bánh bao, nhìn rất đáng yêu.
Qúy Hi thích mèo, nàng nhìn đến biểu cảm con mèo nhấn chọn, bình thường nàng cũng không có chia sẻ cho người khác xem.
Kiều Chi Du nhìn thấy tin nhắn gửi đến, lại cười cười thêm lần nữa. Nàng có thể mở não Qúy Hi ra cũng có thể nhìn thấy biểu cảm nghiêm túc khi nói chữ ‘ Ân.’ Này.