Nàng là của mình.
Vẻ mặt tươi cười của Tô Kỳ thoáng cứng đờ lại, sau đó biến mất hoàn toàn. Còn chưa có bắt đầu liền phải kết thúc sao?
Kiều Chi Du xuống nước trước, nàng đứng ở dưới bể bơi, sau đó vươn tay ra đỡ Qúy Hi: “ Xuống đây.’’
Qúy Hi đi vòng qua người Tô Kỳ, sau đó cũng theo đến thành bể bơi, dừng lại nhìn một chút, sau đó nắm chặt lấy tay Kiều Chi Du, thật cẩn thận mà đi xuống nước.
Mời vừa xuống nước, Qúy Hi còn chưa quen với sức nổi của nước, không thể đứng vững được. Kiều Chi Du lập tức đỡ lấy vai nàng, để cho Qúy Hi dựa vào lòng ngực nàng làm điểm tựa.
“ Ta sẽ đỡ ngươi, không cần phải sợ.” Kiều Chi Du cúi xuống nhỏ giọng bên tai Qúy Hi.
Qúy Hi nâng đầu lên nhìn Kiều Chi Du, cũng nhỏ giọng nói lại: “ Ta không có sợ.’’
Tô Kỳ đứng quê độ ngạc nhiên mà nhìn, thấy động tác ái muội trong bể bơi của hai người, sau đó cuối cùng cũng hiểu ra ….. Có cần thiết phải quanh co lòng vòng vậy không, yêu thì không nhận đi cho rồi.
Một giây cũng không dám ở lại nữa, Tô Kỳ mà còn ở lại đây chỉ càng thêm xấu hổ hơn thôi.
Dẫn theo Qúy Hi đi vòng vòng xung quanh bể bơi, sau đó Kiều Chi Du mới dậy cho Qúy Hi cách hô hấp dưới nước, “ Miệng hít vào một hơi, hít thở trước ở trên mặt nước, sau đó giữ lại hơi thở ở trong nước, nhớ là đừng làm ngược lại.”
Qúy Hi cảm thấy quá đơn giản: “ Này mà còn làm ngược lại được sao?’’
Kiều Chi Du thấy Qúy Hi rất tự tin, nhắc nhở nói: “ Bị sặc nước sẽ rất khó chịu.’’
Qúy Hi học hỏi gì cũng nhanh, xem Kiều Chi Du làm mẫu qua một lần, để thở được chuẩn nhất, nàng cảm thấy hô hấp của mình cũng không tệ lắm, mặt chôn ở dưới nước, một lần có thể nín thở thật lâu.
“Là như thế này sao?’’ Qúy Hi ngoi lên khỏi mặt nước, nước ướt đẫm cả mặt, hơi thở dồn dập.
Kiều Chi Du khen: “ Nín thở rất tốt không tồi.’’
“ Lúc tâm trạng không vui, có khi ta sẽ làm như vầy, đem mặt chôn ở dưới nước, chờ cho đến khi không nín thở được nữa mới ngoi lên.” Qúy Hi tạm bình ổn lại hô hấp, nói nói, hiện tại lại cảm thấy hành vi này của mình có chút ngốc ngốc.
Nghe thấy Qúy Hi nhẹ nhàng nói ra như vậy, Kiều Chi Du càng nghe lại càng đau lòng, Qúy Hi so với những bạn bè cùng lứa tuổi lúc nào cũng phải gánh chịu thêm nhiều chuyện khó khăn tối tăm, nàng đang nghĩ đến sẽ cố gắng thâm nhập cởi bỏ từng phần tăm tối trong lòng Qúy Hi, có lẽ sau khi được gỡ bỏ mọi chuyện thì cái hũ nút này mới có thể chở lên vui vẻ được.
“ vậy liền thử một chút, giống như ta này.” Kiều Chi Du tiếp tục dạy, đầu tiên là hít vào một ngụm khí ở trên mặt nước, sau đó lại nặn xuống nước ba bốn giây, lại ngoi lên mặt nước hít một ngụm khí, cứ lặp đi lặp lại tuần hoàn như vậy.
Kiều Chi Du rất kiên nhẫn tinh tế mà dạy, Qúy Hi đột nhiên nhớ lại nàng từng nói có huấn luyện viên mỹ nữ huấn luyện cho mà còn chê à, nhịn không được mà nở nụ cười.
“ Đi học không nghiêm túc, còn cười, sao mà học xong được?” Kiều Chi Du thực sự có phong phái của huấn luyện viên, chẳng qua là đang trêu chọc mà nói.
Qúy Hi lại càng muốn cười hơn, “ Không khác lắm.’’
Kiều Chi Du: “ Đến đây thử xem.’’
Liên tục nín thở nhìn có vẻ đơn giản, nhưng lúc làm vẫn có chút khó khăn, một lúc sau đã không thể duy trì được cân bằng, máy mắn là Kiều Chi Du đã kịp thời đỡ lấy nàng.
Tuy nói nước ở bể bơi hơi cạn, nhưng đối với một người lần đầu tiên xuống nước mà nói, bất ngờ bị sặc nước vẫn có cảm giác không được an toàn.
Qúy Hi lúc này như bắt được cọng rơm cứu mạng, lập tức ôm sát vào eo Kiều Chi Du, còn liên tục mà ho. Cảm giác sặc nước đúng là khó chịu, lúc này đã có cơ hội cảm nhận qua.
Kiều Chi Du ôm chặt lấy Qúy Hi, bàn tay vỗ về lưng nàng, giúp cho nàng dễ thở hơn, lại vừa buồn cười, “ Còn nói không khó chịu đi?’’
Qúy Hi đã bị sặc cho đỏ cả mặt lên, còn cố cậy mạnh nghẹn lại câu “ Còn được.’’, tiếp ho khụ khụ.
Kiều Chi Du thấy mặt Qúy Hi đã đỏ hồng hết lên, còn ghi vấn hỏi: “ Thật sự không khó chịu sao?’’
Qúy Hi lúc này không còn cố nhịn được nữa, nhìu mày rầm rì mà nói: “ Khó chịu đến chết, khụ khụ………”
Kiều Chi Du cười to lên, cười vì nàng sao có thể đáng yêu như vậy.
“ Có gì vui mà cười như vậy? Qúy Hi hỏi.
Qúy Hi đang còn khụ khụ mà vẫn cười theo, rõ ràng là bị sặc nước, lại còn ở đó mà vui vẻ cười được, cười còn không kiểm soát được nữa.
Thấy Qúy Hi ở trước mặt mình mà thả lỏng như vậy không còn cái kiểu kín như bưng nữa, Kiều Chi Du cảm thấy rất vui vẻ, đây mới chân chính là trạng thái lúc hai người ở bên nhau. Giây phút này, nàng lặng lẽ ôm Qúy Hi càng chặt hơn vào trong lòng mình, thử thêm một bước, càng muốn hai người chở lên thân mật hơn nữa.
Ôm càng chặt hơn, hai người ôm nhau ở trong nước, lại làm Qúy Hi thêm động tâm, nàng nhìn Kiều Chi Du, cũng không muốn kiềm chế nữa mà ôm chặt lấy eo của Kiều Chi Du.
[ Trên đời này còn Kiều tổng nữa không, ai ship cho e một người như vậy với, gato quá huhuhu]
Chỉ là một cái ôm cảm xúc, nhưng lại được nghiêm túc đáp lại. Có đôi khi, chỉ cần lặng lẽ ôm nhau thôi đã hơn cả vạn lời nói rồi.
Có cái ôm này, làm cho hai người càng xác định hơn được tình cảm của đối phương dành cho mình. Xác định, nàng là của mình.
Đáy mắt Kiều Chi Du lại càng thêm ôn nhu hơn, nàng xoa xao má Qúy Hi còn đang vương vấn nước.
Qúy Hi quan sát động tác của Kiều Chi Du, du͙ƈ vọиɠ chiếm hữu của nàng ngày càng muốn nhiều hơn, nàng lại càng ôm chặt Kiều Chi Du hơn. Không nghĩ muốn Kiều Chi Du là của người khác, nàng chỉ muốn Kiều Chi Du mãi là của mình mà thôi.
Kiều Chi Du lại còn đang hận có cách nào làm cho Qúy Hi càng dính mình nhiều hơn nữa càng tốt, như vậy nàng mới có được cảm giác an toàn, như vậy nàng mới có thể cảm nhận được nàng không phải chỉ có một mình đang nhiệt tình yêu đơn phương.
Qúy Hi càng ôm chặt, Kiều Chi Du lại cười tươi hơn, nàng xoa xoa mặt Qúy Hi, thấp nhọng mà nói nhỏ: “ Đi nghỉ một chút đi, mặt đã đỏ hết rồi.”
“Được.” Qúy Hi nói.
Sau khi tách nhau ra khỏi cái ôm, tay của hai người để dước nước đều lơ đãng mà chạm vào nhau. Sau đó không biết là từ bao giờ, liền thật tự nhiên mà dắt nhau đi, giống như là người yêu thật sự vậy.
Ngồi xuống ở bên cạnh hồ bơi, Qúy Hi dùng chân nghịch nghịch nước, nhìn có vẻ giống như mấy đứa con nít đang nghịch nước.
“ Qúy Hi.” Kiều Chi Du gọi một tiếng.
Qúy Hi vừa mới quay qua.
Kiều Chi Du đã hất nước ở trong bể bở lên người nàng, nước ướt đầy mặt, còn cười khanh khách lên.
Qúy Hi bất ngờ không kịp phòng bị, lườm lườm mà nhìn: “ Ngươi đúng là ác thú vị.”
Kiều Chi Du vẫn còn đang cười.
Quý Hi cũng nhanh chóng học theo hất nước vào mặt Kiều Chi Du.
Ngươi tới ta lui hồn nhiên chơi đùa lẫn nhau, hai cái con người lớn rồi mà y như con nít ba tuổi, nhưng thật ra thì rất rất vui a.
“ Ngươi không bơi một lát sao?’’ Qúy Hi hỏi.
“ Muốn nhìn thấy ta bơi a?” Kiều Chi Du đoán đúng, nói toặc là suy nghĩ của Qúy Hi.
Quý Hi cười: “ Muốn nhìn thấy quán quân bơi.”
Kều Chi Du: “ Thỏa mãn cho ngươi.”
Nàng nhảy vào trong nước, thân dài thon thả mà bới lưu loát, giống như mỹ nhân ngư vậy, bơi từ đầu này, đến đầu kia, sau đó lại bơi gần lại chỗ Qúy Hi.
Từng khoảng khắc đó cứ ghi ấn sâu đậm vào cõi lòng.
Lưu giữ lại những ký ức tươi đẹp nhiều hơn một phần nữa.
*
Sau ngày nghỉ ngắn ngủi qua đi, quay trở lại với công việc, bắt đầu lại nghênh đón công việc bận rộn tối mặt tối mày.
Không khí của tổ tiêu thụ bây giờ rất khẩn trương.
“ Ngày kia có một hạng mục phải đi đến D thị công tác mấy ngày, ai muốn đi không?” Thiệu Vũ nói bổ sung, “ Phải đi đến vùng nông thôn,hoàn cảnh không được tốt lắm, tốt nhân là nam đi.”
Muốn đi đến cái địa phương mà chim còn không thèm ỉa kia sao, loại khổ sai như vậy cơ bản là chẳng ai muốn nhận, đừng nói đến là tình nguyện đi, mọi người tìm đủ mọi lý do để từ chối. Người thì muốn chụp hình cưới với bạn gái, người lại muốn chăm sóc boss mèo bị bệnh, sau một lúc lâu.
“ Ta đi.”
“ Ta đi.”
Là hai giọng nữ ở bên nhau đồng thời kêu lên.
Qúy Hi là đang muốn lắm lấy mọi cơ hội để rèn luyện bản thân, mà Mạnh Tĩnh thì mới vừa thất tình, không muốn cứ phải ở lì trong văn phòng, vừa đúng lúc đi công tác để thay đổi tâm trạng.
“ Các ngươi nếu đã muốn đi, vật ta nói trước điều kiện ở bên kia rất gian khổ. Ta lại càng mong muốn nam nhân đi hơn.”
Qúy Hi cười nhàn nhạt nói: “ Không sao hết.”
Mạnh Tĩnh cũng nói không có vấn đề gì.
Thời gian giữa trưa lúc đi lấy café ở gian trà nước, Qúy Hi mơ hồ nghe được mấy âm thanh đang oán trách.
“ Con gái chính là giả tạo, có cần thiết phải giả mù sa mưa vậy sao? Còn có kiểu tranh nhau “ ta đi.’’.
“ Đúng vậy, lại là chỗ tệ như vậy.”
“ Làm cho chúng ta bị cấp trên phê bình một trận.”
………………..
Mạnh Tĩnh nghe thấy đối phương đang cố ý nói về mình và Qúy Hi, bước chân thoáng dừng lại, sắc mặt khó coi.
Qúy Hi cứ vậy mà đi vào trong, còn cố ý để ly nước lên quầy bar phát ra tiếng động, làm cho mọi người chú ý đến.
Hai người nam nhân đang khua môi múa mép được một nửa thì phát hiện ra mình bị nghe thấy, lập tức im lặng, không dám nói tiếp.
Qúy Hi đến lấy café, còn đi đến bên cạnh hai người kia mà ngồi xuống, không kiêng dè tý nào. Hai nam đồng nghiệp thấy thế, cười hề hề chào hỏi, sau đó một lát liền bỏ đi.
“ Qúy Hi, ta thật sự bội phục ngươi.” Mạnh tĩnh nói, nàng hâm mộ sự tự tin của Qủy Hi, giống như là không thèm quan tâm đến phán xét của người khác nói bản thân mình.
“ Nên ngại chính là bọn họ, không phải chúng ta.” Qúy Hi nói ít mà hiểu nhiều.
Mãnh Tĩnh nhờ vậy cũng thoái mái lên một chút: “ Ngươi nói đúng.”
Qúy Hi nếu là người để ý đến cái nhìn của người khác, thì sẽ không có nàng của ngày hôm nay. Nàng ngay từ lúc học trung học, đa số học sinh đều đến tuổi nổi loạn, còn luôn có thái độ coi thường đối với người học giỏi, trong một cái lớp học, có một người nghiêm túc cả hai mặt như vậy, thông thường đều sẽ là mục tiêu bị cô lập.
Qúy Hi cũng không rảnh để suy nghĩ đến mấy chuyện đó làm gì, có lẽ là đã hiểu rõ nỗi khổ ngày từ khi còn nhỏ, cho lên nàng lại càng thêm có chủ kiến của riêng mình. Nàng chỉ cần biết hướng đến mục tiêu của mình mà phấn đấu, điều đó mới là việc nàng lên làm.
“ Tương lai của ngươi nhất định có thể làm tổng giám đầu tư.’’
Mạnh Tĩnh thưởng thức Qúy Hi từ tận đáy lòng, nàng đè thấp giọng, lại nói: “ Ta cảm thấy khí chất của ngươi thật giống Kiều tổng.”
Kiều Chi Du thật ra chính là mẫu người lý tưởng mà nàng luôn cố gắng để đạt tới. Nhắc đến Kiều Chi Du, Qúy Hi lại cười cười, vẫn thản nhiên mà nói: “ Cùng nhau cố gắng.”
Mạnh Tĩnh: “ Ân, cùng nhau cố gắng.”
Đến một giờ, vẫn còn đang ngồi uống café nói chuyện phiếm, Qúy Hi lại nhận được tin nhắn wechat.
Đến từ [ Ác thú vị]. Từ lúc ở biển trở về, Qúy Hi tâm huyết dâng trào đã đổi Kiều Chi Du thành tên mới, hai chữ Kiều tổng cũng được, nhưng mà dễ bị lộ quá.
Bất quá đem người ta đổi thành ác thúc vị, vậy có phải hay không mình cũng khá là ác thú vị.
Dù sao nàng cũng không phải là ác thú vị.
“ Giữa trưa hôm nay có chịu đi ăn cơm không?”
“ Hôm nay ta phải tiếp khách ở bên ngoài, nhà hàng nhật này có hương vị cũng không tồi, lần sau chúng ta tới đây ăn.”
Phía dưới còn kèm theo hai tấm hình.
Qúy Hi trả lời lại: “ Trưa nay ăn mì”
Sau đó, cũng gửi ảnh chụp mì đến cho Kiều Chi Du.
Trước kia Qúy Hi căn bản sẽ không bao giờ chụp hình này lọ, hiện tại lại chụp, đại khái cũng là do có người chia sẻ. Ăn đến cái gì ngon, nhìn đến cái gì đẹp, đều sẽ nghĩ nói cho nàng biết cùng.
Ngay sau đó, Qúy Hi lại nói cho Kiều Chi Du: “ Ngày kia ta phải đi đến D thị công tác.”
Ác thú vị: “ Phải đi mấy ngày?”
Hũ nút: “ Bốn ngày, có thể thứ hai tuần sau mới về được.”
Ác thú vị: “ Ngay mai buổi tối ta còn có việc bận, không thể ở cùng ngươi?”
Hũ nút: “ Không sao cả.”
Ác thú vị: “ Không giận ta sao?”
Hũ nút: “ Có cái gì đâu mà phải tức giận.”
Ác thú vị: “ Không muốn ta tới bồi ngươi sao?”
Trong lòng Qúy Hi thật ra cũng rất muốn, đặc biệt là khi thấy Kiều Chi Du nói như vậy. Nàng vẫn là trả lời: “ Không sao hết.”
Mạnh Tĩnh để ý đến Qúy Hi nửa ngày,sau đó mới cười hỏi: “ Nói chuyện với bạn trai sao?”
Quý Hi hoàn hồn, nàng với Kiều Chi Du hiện tại cũng tính là đang kết giao đi, rốt cuộc chủ đề nãy vẫn chưa có chính thức nói ra, nhưng các nàng ở bên nhau bây giờ coi như mọi chuyện đã rồi, chỉ thiếu bước cuối là nói toặc ra thôi.
“ Không phải.” Qúy Hi do dự rồi nói.
Mạnh Tĩnh cảm thấy không đáng tin cho lắm.
*
Đêm trước khi rời khỏi Bắc Lâm.
Qúy Hi đang ở nhà thu dọn hành lý vào vali, phải đi ít nhất là bốn ngày ba đêm, đồ phải mang theo cũng không ít, đây vẫn là lần đầu tiên nàng đi xa như vậy.
Hơn 7 giờ, Qúy Hi nhận được điện thoại của Kiều Chi Du, “ Alo?”
“ Gửi cho ngươi một ít đồ tới rồi đấy, ra mở cửa ký nhận đi.” Kiều Chi Du nói.
Bất ngờ như vậy.
“ Ngươi gửi cho ta cái gì?” Qúy Hi hỏi.
“ Tới cửa đi, ra nhận biết liền.” đầu dây điện thoại bên kia vẫn đang cười cười.
“ Ân.” Qúy Hi lòng tràn đầy suy đoán đồ được gửi đến là cái gì, thẳng cho đến khi nàng mở cửa nhà ra, sau đó sửng sốt, bởi vì Kiều Chi Du đang đứng ở trước cửa, điện thoại còn đang đặt ở bên tai, nhìn đến mình cười ----------
Kiều Chi Du đang muốn hỏi Qúy Hi nhìn thấy mình đến có vui hay không, những xem ý cười trên mặt của người nào đó, nàng liền biết rõ rồi không cần phải hỏi nữa.