Bên trong khoảng trống của đình viện.

Trần Mục nhìn vào hai tay của mình, hắn có thể cảm nhận được linh khí bám vào trên hai tay, hắn thành công bước vào Kiếm Đồ tứ phẩm.

Ký chủ: Trần Mục.

Cảnh giới: Kiếm Đồ tứ phẩm sơ kỳ.

Giá trị đánh dấu: 207.

"Nhiệm vụ: Không."

Toàn thân hắn bây giờ tràn ngập lực lượng, một quyền có tới bốn trăm cân lực đạo, xem như con bò cũng có thể lật ngửa một cách dễ dàng.

Trần Mục thấy Trần Hạo còn đang đổ mồ hôi như mưa, hắn cao hứng hô: "Nhị ca."

Trần Hạo nghe tiếng thì dừng lại hỏi, "Tam đệ, ngươi có vấn đề gì không?"

"Nhị ca, ta cảm thấy phương pháp hô hấp mà ngươi dạy ta có hơi khó dùng, cho nên ta có chỗ sửa đổi."

"A? Khó dùng? Phương pháp hô hấp là không được sửa lung tung, như vậy sẽ tẩu hỏa nhập ma." Trần Hạo nghiêm túc nói, đây là chuyện lớn.

Trần Mục nói phương pháp hô hấp mới cho Trần Hạo, đây là hắn dựa vào Tạo Hóa Hô Hấp pháp để mà cải tiến phương háp hô hấp cơ sở, tuy rằng không phải Tạo Hóa Hô Hấp pháp nhưng mạnh hơn mấy lần so với phương pháp hô hấp cơ sở.

Trần Hạo thử dùng phương pháp mà Trần Mục nói đi hô hấp (hít thở), sau đó hắn phát hiện tốc độ hấp thu linh khí của chính mình quả nhiên nhanh hơn rất nhiều.

"Tam đệ, ngươi thật sự là thiên tài." Trần Hạo phấn khởi ôm lấy Trần Mục để mà ăn mừng.

Trần Mục có vẻ ngoài nhỏ nhắn nhưng thân hình lại rất nặng, còn may Trần Hạo là Kiếm Đồ lục phẩm hậu kỳ, lực lượng rất lớn, còn có thể ôm nhấc lên được.

Trần Hạo bắt đầu từ đây sử dụng phương pháp hô hấp mới, tốc tộ tu luyện tăng lên rất nhiều, nửa tháng sau càng là thành công bước vào Kiếm Đồ thất phẩm, so với khoảng thời gian đột phá như mong muốn thì còn nhanh hơn mấy tháng.

Công lao không chỉ ở vào phương pháp hô hấp, phần nhiều hơn chính là bản thân chăm chỉ, gần đây cùng luyện kiếm với Trần Mục, khoảng thời gian tu luyện của hắn còn nhiều hơn so với trước kia.

"Ha ha ha."

"Ta là Kiếm Đồ thất phẩm!"

Trần Hạo vẻ mặt kích động, hắn nhảy cẫng lên, Trần Mục bên cạnh nói lời chúc mừng: "Chúc mừng nhị ca."

"Nhờ có phương pháp hô hấp mà tam đệ cải tiến." Trần Hạo ôm thân thể Trần Mục lên hai lần.

Ngay sau đó Trần Hạo chạy vào trong nhà, thông báo tin tức tốt này cho mẫu thân của mình.

Từ Yến nghe được thì hốc mắt tràn đầy nước mắt vui mừng, nàng ta vui vẻ nói: "Nếu như cha ngươi và lão gia tử biết được thì chắc chắn sẽ cười không ngậm được miệng."

Trần Hạo còn chạy tới nhà Trần Mục, "Bá nương, ta là Kiếm Đồ thất phẩm."

Đường Uyển gật đầu nói lời khích lệ: "Kiếm Đồ thất phẩm, tiểu Hạo thật lợi hại."

Trần Hạo hận không thể lập tức thông báo tin tức này cho tất cả mọi người ở Trần gia đều biết.

Trần Mục thấy nhị ca vui vẻ như vậy thì trong lòng cũng vui vẻ theo, thậm chí còn vui vẻ hơn so với chuyện mình đột phá tới Kiếm Đồ lục phẩm.

Trần Hạo không bởi vậy mà lười biếng, hắn nhìn thấy tam đệ còn đang luyện kiếm trong sân thì cũng cầm kiếm sắt lên, tiếp tục tu luyện.

Hôm sau.

Trần gia trở nên náo nhiệt.

Bởi vì các nam nhân của Trần gia trở về.

Trần Mục cùng với mẫu thân đã đi tới tổ trạch từ rất sớm.

Trần Thiên Nam dẫn đầu sải bước đi vào đại sảnh, trên người hắn mặc áo vải màu xám, tóc trắng phơ, còn có chòm râu trắng dài bằng nửa bàn chân, tuổi thì đã trên bảy mươi nhưng thể trạng vẫn còn vạm vỡ.

Hắn là gia chủ của Trần gia, cũng là trụ cột trong nhà, Trần gia có thể đứng vững vàng ở Hắc Thạch thành, toàn bộ là nhờ vào lão gia tử hắn.

"Gia gia."

Trần Mục và Trần Hạo cùng nhau hô.

Trần Thiên Nam nhìn thấy hai đứa cháu trai, khuôn mặt nhăn nheo của hắn ta tràn đầy nụ cười.

Hắn xoa xoa đầu Trần Mục, sau đó thì để ý tới linh khí trên người Trần Hạo tràn ra ngoài, cười hỏi: "Tiểu Hạo, đột phá lúc nào?"

Kiếm Đồ lục phẩm đột phá tới Kiếm Đồ thất phẩm, sẽ có một phần linh khí tràn ra ngoài, Kiếm Đô thất phẩm trở xuống, linh khí nội liễm (thu vào trong), cho nên dùng mắt thường là rất khó để mà phân biệt được cảnh giới của bọn hắn.

Trần Hạo gật đầu cười ngây ngô nói, "Hắc hắc, gia gia, ta vừa mới đột phá vào hôm qua."

Nghe thấy vậy, khắp khuôn mặt Trần Thiên Nam là sự vui sướng, không thể không cao hứng nói: "Tiểu tử được, tiếp tục như vậy thì ngươi tiến vào Huyền Kiếm tông sẽ có xác suất rất lớn."

Trần Nghiêm và Trần Uy đi tới.

Trần Mục hô tô nói: "Cha."

Trần Nghiêm ôm lấy Trần Mục, chạm nhẹ vào trên mũi của hắn, nở nụ cười trêu ghẹo nói: "Con trai, mẹ ngươi rất tốt với ngươi, nuôi ngươi tới trắng trắng mập mập, trong khoảng thời gian này nặng lên không ít a."

Trần Mục chớp chớp mắt.

Đường Uyển ngược lại thì cười không ngậm được mồm.

Trần Uy cũng hiếu kỳ mà hỏi: "Chuyện gì vậy, sao trông các ngươi vui vẻ như vậy?"

Từ Yến vui vẻ nói: "Phu quân, con của ngươi vừa đột phá tới Kiếm Đồ thất phẩm."

"Cái gì! Kiếm Đồ thất phẩm! Tiểu tử này được, ngươi được lắm đấy." Trần Uy nhịn không được mà vỗ vào bả vai của Trần Hạo, trên mặt lộ rõ nét mặt tự hào.

Trần Thiên Nam ngồi vào trên vị trí gia chủ, vui vẻ cười nói: "Trần Uy, đi mua bình Thối Thể đan cho Tiểu Hạo đi, chỉ cần hắn đạt tới Kiếm Đồ bát phẩm trước mười hai tuổi, tiến vào Huyền Kiếm tông là chuyện mười phần chắc chín."

Từ Yến nghe thấy vậy thì có hơi kích động.

Thối Thể đan là đan dược Linh giai nhị phẩm, có thể trợ giúp việc thối thể, hiệu quả lần đầu tiên là tương đối tốt, bình thường đều sẽ sử dụng sau khi đột phá Kiếm Đồ thất phẩm.

Vẻ mặt Trần Uy trở nên nghiêm túc nói: "Phụ thân, làm như vậy không ổn đâu, Thối Thể đan có giá rất đắt, tương đương với việc chi tiêu mấy tháng trong nhà chúng ta, ngài cũng cần tài nguyên để tu luyện."

Trần Thiên Nam khoát tay, khẽ thở dài: "Ta khó có thể đột phá, đám tiểu bối này đáng giá bồi dưỡng hơn, bọn chúng mới là tương lai của Trần gia."

Trần Uy và Trần Nghiêm theo đó mà gật đầu.

Trần Hạo vỗ vào ngực, trịnh trọng nói: "Gia gia, ta sẽ không để cho gia gia phải thất vọng."

"Ha ha ha." Trần Thiên Nam cười to lần nữa, lập tức nói ra: "Lần này gia gia sẽ ở nhà nghỉ ngơi hai ngày, tới lúc đó sẽ dạy cho ngươi mấy chiêu."

Trần Hạo kích động gật đầu liên tục.

Trần Mục cũng rất chờ mong, hắn học chính là kiếm chiêu cơ sở, còn chưa được tiếp xúc kiếm kỹ chân chính.

Trần Hạo đột nhiên nhớ tới một chuyện rất quan trọng, dáng vẻ chân thành nói: "Gia gia, ta có thể đột phá sớm tới như vậy là công lao của tam đệ."

"Hắn còn cải tiến phương pháp hô hấp cơ sở."

Nghe thấy vậy.

Người trong nhà đều chấn kinh.

Mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía Trần Mục.

Trần Mục chớp chớp mắt một cách dễ thương, trên mặt là biểu cảm ngây thơ và đáng yêu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play