Ác hơn một chút, nếu muốn đem học viên trói chặt lại, còn có thể thăng chức, đem các chức nghiệp trong ngành làm đẹp phân chia ra các cấp bậc khác nhau.
Nếu muốn thăng chức, nhất định phải đến lớp học trong trung tâm để được đào tạo chuyên sâu hơn.
Đương nhiên, càng lên chức cao hơn, tiền lương cũng sẽ càng cao.
Hình thức như vậy, vừa kiếm được tiền ở hình thức đào tạo kiến thức, vừa có thể khai quật được nhân tài, đồng thời cũng giải quyết được vấn đề các học viên vào nghề.
Chỉ cần học viên ngày càng nhiều hơn, dù cho sau này bọn họ có rời khỏi tiệm uốn tóc của các cô để sang làm cho các tiệm cắt tóc khác cũng không sao cả, dù sao cô học nghề từ chỗ tôi, vậy thì tôi cũng nên thu số tiền dạy học mà mình nên được.
Nhưng hình thức này cũng có một vấn đề, đó là tiệm uốn tóc của bọn họ cần phải có giai đoạn phát triển lớn mạnh hơn nữa.
Bởi vì trung tâm dạy nghề chủ yếu là để bọn họ đào tạo nhân tài cho mình, rồi sẽ kiếm được nhiều lợi nhuận hơn nữa. Nhưng nếu học viên ngày một nhiều hơn nhưng tiệm uốn tóc của các cô lại không có chỗ thu nhận, như vậy chính là làm áo cưới cho người khác.
"Dù sao chắc chắn không thể giống như bây giờ cãi nhau om sòm lên được." Ôn Chỉ Văn tổng kết một câu cuối cùng,/Muốn làm hay không muốn làm, tự em cân nhắc một chút."
Điền Hân nghe xong quả thực sửng sốt vô cùng.
Cô đột nhiên bắt lấy cánh tay của Ôn Chỉ Văn, kích động nói: "Làm làm làm! Đương nhiên phải làm! Chị Chỉ Văn, chúng ta cùng nhau làm đi!"
Ôn Chỉ Văn chỉ là đưa ra một ý tưởng cho Điền Hân, không nghĩ tới cô ấy còn muốn tiếp tục kéo cô cùng kết hợp làm ăn.
"Này quá phiền toái..." Ôn Chỉ Văn có chút chần chờ.
Trời biết, cô luôn muốn làm một con cá mặn chính hiệu!
Chuyện lớn như vậy vừa nhìn là biết quá mệt mỏi, không cần thiết không cần thiết.
Ôn Chỉ Văn nghiêm túc nghĩ ngợi, cảm thấy nếu Vu Hoài Ngạn không làm hỏng việc, đời này cô sẽ không thiếu tiền tiêu. Dù cho có xảy ra điều ngoài ý muốn, vậy mấy bộ tứ hợp viện cô đang cầm trong tay một khi tăng giá trị, cô trực tiếp được tăng lên làm phú bà triệu đô cũng không phải không có khả năng.
Nhưng là Điền Hân không biết làm, tất nhiên cô muốn kéo Ôn Chỉ Văn cột trên cùng một chiếc thuyền với mình.
"Không phiền toái không phiền toái, chuyện phiền toái cứ để em làm, có chị Chỉ Văn ở phía sau thì lòng em mới kiên định được!"
Điền Hân rất thông minh.
Đừng nghe Ôn Chỉ Văn vừa mới nói nghe thì đơn giản, nhưng nếu thật sự bắt tay vào làm, chắc chắn sẽ có không ít chuyện phiền toái.
Chỉ cần nhìn qua thôi là biết chị Chỉ Văn hiểu biết hơn cô rất nhiều.
Có cô ở đây khiến Điền Hân yên tâm tuyệt đối.
Điền Hân cũng không phải loại người vong ân phụ nghĩa, ý tưởng là của Ôn Chỉ Văn, mà cô lại lấy ý tưởng đó mang đi kiếm tiền một mình thì còn ý nghĩa gì nữa?.
Hơn nữa hiện tại Điền Hân tin tưởng chị Chỉ Văn chính là qúy nhân của mình, nếu cô bỏ quý nhân sang một bên, nhỡ may bị phản phệ thì làm sao bây giời
Ôn Chỉ Văn do dự.
Điền Hân lớn tiếng nói: "Chị Chỉ Văn, tiệm uốn tóc này của chúng ta có một nửa là của chị, chị không thể bỏ rơi em được!"
Lời này của Điền Hân có nói hơi to, Ôn Chỉ Văn bị cô ấy làm cho hoảng sợ, nhịn không được có chút giận dữ mà nhìn cô ay.
Lúc này bọn họ mới phát hiện có một người đứng sau lưng Điền Hân.
Hơn nữa người này vẫn là người quen —— Thang Linh Na.
Thang Linh Na bởi vì Ôn Chỉ Văn thay đổi kiểu tóc, ngay từ đầu còn có điểm không dám nhận, thẳng đến khi Ôn Chỉ Văn nhìn qua cô, a, cô ấy mới kinh ngạc mà mở miệng: "Tiểu Ôn?"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT