Nể tình hôm nay là một ngày vui nên Ôn Chỉ Văn quyết định không thèm chấp nhặt với mẹ Tiết, chỉ cười nói: "Chung cháu không vội, sinh muộn mấy năm cũng không sao cả".

Thật ra Ôn Chỉ Văn vẫn chưa bao giờ bàn bạc về chuyện có con với Vu Hoài Ngạn, nhưng từ khi kết hôn tới nay hai người vẫn luôn có dùng biện pháp tránh thai.

Mẹ Tiết bĩu môi, không hề tin tưởng lý do của Ôn Chỉ Văn.

Cái gì mà không vội chứ, có mà không chửa được thì có, bà ta đã sớm nói rồi, vừa nhìn thấy Ôn Chỉ Văn liền cảm thấy không phải một người giỏi sinh đẻ!

"Ai, Vu gia cũng thật là, hai anh em đều không quá thuận lợi!" Mẹ Tiết không quên mia mai một chút: "Chỗ chị dâu của cháu cũng thế..."

Có người nghe thấy lời mẹ Tiết nói, nhớ tới chị dâu của Ôn Chỉ Văn là Viên Lệ Lệ hình như cũng đang mang thai, liền quay sang hỏi Ôn Chỉ Văn: "Mẹ chồng cháu vẫn ở Nam Thành à? Chị dâu cháu đã sinh chưa?”

Ôn Chỉ Văn không để ý tới mẹ Tiết, trả lời: "Vẫn chưa sinh, nhưng mà theo như dự tính thì cũng sẽ rơi vào mấy ngày gần đây".

Tạ Thục Anh từng nhắc tới vấn đề này với cô khi nói chuyện qua điện thoại.

Sau khi xem cặp song sinh xong thì mọi người đều đi ra ngoài nói chuyện phiếm.

Bởi vì vừa mới hàn huyền hai câu với Ôn Chỉ Văn nên không ít người cảm thấy cô khá dễ nói chuyện, đều vây quanh cô.

Chủ yếu là mọi người rất tò mò với Ôn Chỉ Văn.

Tuy rằng ngày thường Ôn Chỉ Văn không hay tiếp xúc với những hàng xóm và thân thích này, nhưng người ta nói chuyện với cô thì cô vẫn sẽ trả lời.

Hơn nữa ngồi ở chỗ này cũng không có việc gì, trò chuyện coi như là giải buồn.

Dù sao chính là có thể nói liền nói, không thể nói thì cô sẽ không tiết lộ một chữ nào.

Nhưng nói chuyện phiếm đều chỉ là về những chuyện lặt vặt hằng ngày, có người hỏi Ôn Chỉ Văn là sao Vu Hoài Ngạn không đi cùng với cô tới đây thì Ôn Chỉ Văn nói anh đã đi công tác ở nơi khác, vẫn chưa trở về.

Có người gật đầu: "Đúng là chồng cháu rất bận, nhưng mà có thể kiếm được không ít tiền nhỉ?"

Câu này là có ý muốn tìm hiểu sâu hơn.

Nghe thấy câu hỏi này, tất cả mọi người xung quanh đều dựng lỗ tai lên muốn nghe câu trả lời.

Mọi người đều biết Vu Hoài Ngạn có tiền, nhưng cụ thể có nhiều tiền tới mức nào thì mọi người đều rất tò mò.

Dù sao thì chắc chắn cũng là một con số vượt qua sự tưởng tượng của mọi người.

Chỉ cần nhìn cách ăn mặc của Ôn Chỉ Văn là biết, chất liệu vải và đường may kia nhìn là biết đồ đắt tiền. Hơn nữa cô lại cực kỳ xinh đẹp, chỉ cần tùy tiện ngồi ở bất kỳ 1 góc nào đó thì cũng có thể làm người khác liếc mắt một cái liền phát hiện ra cô.

Ôn Chỉ Văn đương nhiên sẽ không ngốc nghếch nói ra tình huống nhà mình cho mọi người biết, chỉ mỉm cười nói: "Kiếm nhiều hay kiếm ít đều vất vả, thực ra cháu càng hy vọng anh ấy có thể ở cạnh cháu nhiều hơn".

Lời này đương nhiên là nói trái lương tâm.

Mọi người không thể nghe ra tin tức muốn biết từ trong miệng của Ôn Chỉ Văn nên đều có chút thất vọng.

Nhưng lời nói của Ôn Chỉ Văn không có gì để bắt bẻ, bọn họ cũng ngượng ngùng tiếp tục truy vấn.

"Bên ngoài cũng có không ít phụ nữ quyến rũ, cậu ấy lại thường xuyên ở bên ngoài nên cháu cần phải chú ý một chút". Có người đột nhiên nói.

Lời này nhìn như có lòng tốt nhắc nhở nhưng thật ra lại giấu giếm dã tâm.

Ôn Chỉ Văn hoài nghi, sở dĩ trong sách nguyên chủ điên cuồng như vậy nói không chừng còn có nguyên nhân do những người này đổ thêm dầu vào lửa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play