Người ta đầu tư tiền thì tất nhiên phải được chia lợi nhuận rồi, bằng không giống di làm từ thiện sao?

"Em có vấn đề gì muốn hỏi chị không?" Ôn Chỉ Văn nói.

Điền Hân nghĩ ngợi, hỏi: "Ôn tiểu thư, lúc trước chị nói tới thẻ hội viên là như thế nào? Thật sự em rất tò mò!"

Ôn Chỉ Văn: "?22"

Cô cố chấp thật sự!

Nhưng nếu đã hợp tác làm ăn với nhau, lần này Ôn Chỉ Văn cũng không gạt Điền Hân.

"Em cứ gọi tên chị là được." Ôn Chỉ Văn nói.

"Vâng, chị Chỉ Văn!" Điền Hân bày ra một bộ dáng chăm chú lắng nghe.

"Thẻ hội viên chính là thẻ mà cửa hàng cắt tóc làm ra cho khách hàng thân thích, thẻ hội viên còn được dùng để khuyến mãi gội đầu các kiểu, tích điểm để chỉ trả một số chỉ phí,..." Ôn Chỉ Văn giải thích đơn giản một lượt.

Điền Hân nghe xong liền cảm thấy sửng sốt, ngay từ đầu còn chưa kịp phản ứng, hỏi: "Cái này có thể miễn phí gội đầu, chi trả một số dịch vụ, vậy không phải chúng ta sẽ kiếm tiền ít đi sao?"

Ôn Chỉ Văn lắc ngón tay: "Sẽ không đâu, mà chính là ngược lại, chúng ta sẽ kiếm được càng nhiều tiền hơn."

"Tại sao lại kiếm được nhiều tiên hơn chứ?” Điên Hân chớp chớp mắt.

"Em đổi lại phương thức tư duy đi." Ôn Chỉ Văn giải thích,"Đừng nhìn cái lợi trước mắt mà hãy phóng tầm mắt ra xa hơn.

Bởi vì thật ra chúng ta đã kiếm được phần tiền này trước cả khi khách hàng tiêu nớ".

Ôn Chỉ Văn tạm dừng vài giây, cho Điền Hân chút thời gian tiêu hóa, sau đó cô mới nói tiếp: "Em nghĩ đi, chỉ cần khách hàng làm thẻ hội viên thì trong một đoạn thời gian tương lai, vì tiêu hết tiền trong thẻ mà khách hàng nhất định tới tiệm của chúng ta sử dụng dịch vụ. Điều đó có nghĩa là chúng ta đã lấy trước được số tiền mà khách hàng sẽ tiêu trong mấy tháng tới”.

Nếu như không có thẻ hội viên thì em có thể đảm bảo lần tiếp theo khách hàng sẽ vẫn tới cửa hàng của chúng ta chứ không phải cửa hàng khác chu?.

Kỳ thật có rất nhiều cách để áp dụng thẻ hội viên này, nhưng Ôn Chỉ Văn lười nói nhiều.

Điền Hân nghe hiểu nguyên lý của thẻ hội viên, đôi mắt không khỏi mở to.

Cô ấy liền tự mình tưởng tượng ——

Hiện tại, tiền lương của người Bắc thị có mức trung bình khoảng 600 đồng, vốn nhuộm tóc, uốn tóc chính là các hạng mục có phí cao, dùng thẻ hội viên có giá là 200 đồng cũng không tính là quá cao.

Trước kia, Điền Hân làm ở tiệm cắt tóc phải tiếp 30- 40 lượt khách.

Còn cửa hàng mới của bọn họ, mỗi ngày tiếp khoảng 20 người khách.

Nếu hai mươi người này đều làm thẻ hội viên, vậy một tháng bọn họ có thể thu được 6 vạn đồng!

Hơn nữa cô đang dựa vào số lượng khách ít nhất để tính.

Hô hấp của Điền Hân đồn dập lên, nhịn không được nói với Ôn Chỉ Văn: "Nếu mỗi khách hàng tới cửa hàng của chúng ta đều là thẻ hội viên thì tốt rồi!"

Ôn Chỉ Văn: "?"

Tại sao cô thấy cô gái nhỏ này có tiềm chất làm gian thương vậy nhỉ? Tuy rằng kiếm tiền này cũng có phần của cô, nhưng Ôn Chỉ Văn vẫn có lương tâm của mình.

Cô kiến nghị: "Đừng quá mức, quá mức sẽ không lâu dài."

Điền Hân gật đầu: "Em biết rồi!"

Ôn Chỉ Văn há miệng thở dốc, đột nhiên có chút hối hận.

Không phải cô đã mở ra chiếc hộp Pandora rồi đấy chứ?!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play