Lúc chạng vạng, Hoắc Nguy Lâu bị truyền vào cung, Bạc Nhược U mới an nhàn   được hai phần, chỉ là vẫn có chút cảm giác huyền ảo không chân thật.
Phúc công công tìm thuốc trở về, lệnh cho Kinh Mặc cùng Vu Đề bôi thuốc lên mấy chỗ trầy da nơi vết thương phía sau lưng cho Bạc Nhược U, Bạc Nhược U hỏi đêm trước có phải là các nàng hay không, Kinh Mặc không hề phát giác mà nói:
– Đêm trước bôi thuốc, còn không biết phía sau lưng cô nương cũng bị thương, có điều chỗ này của cô nương đã bôi thuốc, cũng không biết là ai ——
Lời mới vừa nói được một nửa, Kinh Mặc cùng Vu Đề liếc mắt nhìn nhau, bên trong Hầu phủ này đều là nam tử, ngoại trừ Hoắc Nguy Lâu còn ai dám nữa?
Trên mặt hai người ửng đỏ, không dám nhiều lời, Bạc Nhược U nắm cổ tay thật chặt, cảm giác đáy lòng có chút hỗn tạp, Hoắc Nguy Lâu cho rằng, y quyết định tâm tư sẽ lấy nàng, cho nên không cần kiêng kị nam nữ đại phòng, trên đời nào có đạo lý như vậy?
Rốt cuộc là Võ Chiêu Hầu cao cao tại thượng, lễ giáo cùng quy củ, chỉ là ràng buộc đám người phàm tục, mà y thì lại không ở trong hàng ngũ phàm tục, Bạc Nhược U có chút đau đầu, chỉ muốn tìm người đến hỏi một chút, làm thế nào để nói đạo lý với Võ Chiêu Hầu đây?
Đêm đó Hoắc Nguy Lâu trắng đêm không về, Bạc Nhược U mặc dù không có đáp lại tâm ý của y, nhưng rốt cuộc cũng có chút lo lắng, đến giờ Tý mới đi ngủ, sáng sớm ngày thứ hai tỉnh lại, trên cổ tuy vẫn còn đau, nhưng vết thương ứ đọng trên da đã tốt hơn một chút, phong hàn bởi vì gặp mưa mà bị nhiễm phải cũng khỏi hơn phân nửa, nhưng Hoắc Nguy Lâu vẫn còn chưa về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play