Trên người Bạc Nhược U vẫn còn đau dữ dội, trong cổ họng thì giống như bị lửa than thiêu đốt, vừa mở miệng đã thấy đau nhói khó nhịn, tinh thần cũng mê man không thanh tỉnh, đặc biệt là khi mở mắt đã nhìn thấy mình bị bao bọc chăn gấm, mà Hoắc Nguy Lâu lại còn ôm nàng vào trong ngực, chuyện này quả thật làm nàng kinh hãi đến biến sắc, điều này cũng quá ly kỳ! Đây nhất định chỉ là mơ!
Nhưng trong mơ sao có thể nghe được tiếng mình đang nói đây?
– Nàng tỉnh rồi?
Hoắc Nguy Lâu hỏi.
Bạc Nhược U kinh ngạc, hỏng rồi, sao nàng còn nghe được tiếng nói của Hoắc Nguy Lâu nữa, rõ ràng như vậy, căn bản không giống như đang nằm mơ, nàng nhắm mắt lại rồi mở ra, vừa ngẩng đầu lên, đối diện với đôi mắt phượng tối om của Hoắc Nguy Lâu.
Hoắc Nguy Lâu nhìn chằm chằm vào nàng, chỉ sợ nàng lại khóc như khi gặp ác mộng, nhưng mà trong đáy mắt nàng tuy có chút tơ máu, cũng có vẻ hơi mệt mỏi yếu ớt, nhưng lại thanh minh trong suốt, quan trọng hơn là, nàng rõ ràng nhận ra y.
Bạc Nhược U cảm thấy mê man, trong một lúc vẫn chưa phản ứng lại, nàng vùng vẫy, giơ lên cánh tay đã không có sức lực, quơ quơ trước mắt Hoắc Nguy Lâu, Hoắc Nguy Lâu bị nàng quơ qua quơ lại hơi nhướng mày, lúc này, vẻ mặt nàng mới hậu tri hậu giác biến đổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play