Hoắc Nguy Lâu bước nhanh vào nha môn, Tôn Chiêu đi theo bên cạnh giúp y che dù, vừa đi vừa hỏi:
– Hầu gia, người đã giải vào phòng giam, hiện tại bắt đầu thẩm vấn?
Tú Y Sứ cưỡi ngựa mà tới, tất nhiên so với xe ngựa nhanh hơn nhiều, Nguy Lâu gật đầu
– Thẩm ngay đi.
Tôn Chiêu lập tức lệnh cho Ngô Tương dẫn đầu, đến khi Hoắc Nguy Lâu đến phòng giam của phủ nha, Hàn Kỳ đã quỳ ở phòng giam phía Tây bên cạnh sảnh đường rồi.
Hoắc Nguy Lâu nhanh chân vào cửa bước lên chủ vị ngồi xuống, y đội mưa cả một đường mà đến, trên người dính hơi nước, búi tóc cũng hơi ướt, vạt áo dài cùng giày quan để lại một chuỗi vệt nước trên mặt đất, cửa phòng mở ra, ở bên ngoài mưa rơi tầm tã đập vào tảng đá xanh trên mặt đất tạo ra tiếng vang chấn động lòng người, gió lạnh phất lên cuồn cuộn kéo vào, khiến Hàn Kỳ đã ướt đẫm cả người càng thêm rét lạnh đến sắc mặt tái nhợt.
Ánh mắt Hoắc Nguy Lâu so với gió lạnh thấu xương còn lạnh lẽo hơn, y nhìn chăm chú Hàn Kỳ trong chốc lát
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT