Vẻ thống khổ trên khuôn mặt của Trịnh Vân Nghê khựng lại
– Hầu gia. . . . . . Đang nói cái gì?
Mọi người nhìn Hoắc Nguy Lâu, đều là kinh ngạc, Trịnh Vân Nghê khóc thê thảm như vậy, luôn mồm luôn miệng cầu xin y cứu mẫu thân, hắn làm sao mà nhìn ra được là nàng bỏ lại đại phu nhân trong đám cháy?
Đại phu nhân chính là mẫu thân sinh ra nàng.
Trịnh Văn An ở ngay bên cạnh Trịnh Vân Nghê, nghe vậy cau mày nói:
– Hầu gia nói lời ấy là có ý gì?
Ánh mắt Hoắc Nguy Lâu lạnh lẽo u ám nhìn Trịnh Vân Nghê, sau đó nhìn lướt qua mu bàn tay của Trịnh Vân Nghê, Trịnh Vân Nghê bởi vì cầu xin Hoắc Nguy Lâu, một bàn tay đang lôi kéo vạt áo của y, mà chính là một chỗ trên mu bàn tay này, hiện tại đang có vài vết thương chói mắt, vết thương sưng đỏ chảy máu, nhưng chưa kết vảy, bất kể là ai đều có thể nhìn ra là thương tích mới phát sinh trước đó không lâu.
Trịnh Vân Nghê theo ánh mắt Hoắc Nguy Lâu nhìn về phía tay của mình, sắc mặt nhanh chóng biến đổi, ngay lập tức rụt tay trở về, nàng tiếp tục khóc ròng nói:
– Vết thương này là lúc ra ngoài chạy vừa mới nãy, bị cành trúc quẹt trúng, thần nữ không biết hầu gia có ý gì, chỉ cầu hầu gia cứu mẫu thân. . . . . .
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT