Trời hửng sáng, mọi người mang theo hai bộ quan tài vào thành, bọn họ ở cửa thành thì tách biệt, Tôn Chiêu theo Hoắc Nguy Lâu vào cung diện thánh, Ngô Tương đưa quan tài vào nghĩa trang, Bạc Nhược U thì về nhà trước để chờ tin tức.
Bây giờ chứng cứ phạm tội đã đầy đủ hết, không sợ không có cách để chỉ chứng Phùng Khâm, nhưng Phùng Khâm có tâm tính cỡ nào, không biết còn nghĩ ra mấy lời ngụy biện ra sao, nếu người được bệ hạ cùng Thái hậu bảo đảm, dù là Hoắc Nguy Lâu cùng Trực Sử Ti làm chủ thẩm án này cũng là khó khăn tầng tầng, Hoắc Nguy Lâu hiện tại vào cung, chính là muốn trần tình với bệ hạ trước tiên, miễn cho lúc thăng đường đối chất Phùng Khâm lại dùng mọi cách biện giải.
Lúc Bạc Nhược U về nhà thì sắc trời mới vừa tờ mờ sáng, cả người nàng mệt mỏi không thể tả, hai chân hai tay đông lạnh đến mất hết cảm giác, trước tiên dùng nước ấm tắm rửa thay y phục, lại bảo Lương thẩm bưng thức an nóng tới mà dùng một chút, sau đó cũng không dám ngủ, chỉ tìm giấy bút viết nghiệm trạng.
Nghiệm trạng là lúc thăng đường mới có thể dùng tới, nhưng vụ án này liên lụy trọng đại, Bạc Nhược U luôn có loại cảm giác bất an, nàng chỉ có thể làm hết những việc mình có thể làm mới an tâm hơn chút.
Trình Uẩn Chi cũng biết mấy ngày nay nàng vì vụ án mà hối hả ngược xuôi, thấy nàng viết nghiệm trạng thì tiến lên xem, còn chưa xem xong, ông đã biết vụ án có kết quả
– Thế mà lại là Trung Nghĩa Bá?
Bạc Nhược U uống hai ngụm trà đặc, đánh lên tinh thần nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT