Canh giờ đã là không còn sớm, nhưng Ngô Tương đang chờ ở ngoài thành, Bạc Nhược U cũng không chậm trễ, mặc vào đấu bồng thật dày rồi đi theo Hậu Dương ra khỏi thành.
Xe ngựa mới vừa đi tới bên dưới cửa chùa Tướng Quốc Tự thì màn đêm đã buông xuống, Hậu Dương mang theo Bạc Nhược U xuyên qua trấn nhỏ bên dưới ngọn núi, một đường đi về hướng thôn trấn ở phía Tây trấn nhỏ.
Nam Sơn trở xuống là tảng lớn đồng ruộng cùng một chỗ thôn xóm, Lý Thân sau khi rời đi Phi Vân Quan thì đặt chân ở dưới chân núi phía Tây, dọc theo đường nhỏ đọng sương dưới chân núi, xe ngựa cuối cùng ngừng lại trước một chỗ nhà dân có hai cửa vào.
Ngôi nhà này so với rất nhiều ngôi nhà thôn dân ở bốn phía trông rộng rãi hơn nhiều, ngói xám tường trắng, cũng hiện ra mấy phần nhã ý, mà nơi này cách trấn nhỏ phải đi thêm thời gian là hai nén hương, không tính xa, cũng không tính là gần.
Bạc Nhược U đẩy cửa mà vào, trong vườn là một mảnh đèn đuốc sáng choang, Ngô Tương cùng mấy người Hà Sướng từ bên trong ra đón, Ngô Tương vừa mở miệng đã nói:
– Xin lỗi muội nha Tiểu Bạc, đã trễ thế này còn bảo muội đến, có điều chỉ muội mới có thể giúp chúng ta kết luận nơi này có phải là nơi phát án hay không.
Bạc Nhược U tất nhiên là sẽ không đẩy trách nhiệm cho người khác, mấy người đi vào trong phòng, Ngô Tương vừa đi vừa nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT