Có Hoắc Nguy Lâu ở đây, Kiến Hoà đế thật sự thân thiện tựa như trưởng bối vậy, nhưng ánh đèn chiếu sáng Long văn trên mũ miện của hắn lại ánh lên vẻ cực kỳ dữ tợn, trái tim Bạc Nhược U lại treo lên, tuyệt không dám có chút ngạo mạn nào.
Nàng đáp lại mấy câu hỏi của Kiến Hoà đế, lại nghe tiếng cười êm tai của Hoắc Nguy Lâu, lời lẽ có lúc cũng buông lỏng có lúc lại cung kính, trêu chọc cho Kiến Hoà đế cười mắng vài tiếng, cuối cùng, Kiến Hoà đế than thở nói:
– Ý chỉ đã nghĩ xong rồi, chiếu ý của ngươi, sắc phong Huyện chủ, tôn vinh cũng không rơi vào trên người Bạc thị.
Kiến Hoà đế lại nói:
– Mẫu thân ngươi nhiều bệnh, những năm này chịu rất nhiều khổ sở, ngươi từ thiếu niên đã tòng quân, tuy có công lao hiển hách, nhưng khó nhọc trong đó trẫm cũng rõ ràng, bây giờ ngươi sắp thành thân, trẫm chỉ mong ngươi sau này vui khoẻ an bình, lúc trẫm định phong hào cho nàng chọn hai chữ ‘An Bình’, mong ngươi rõ ràng khổ tâm của cữu cữu, còn về hôn kỳ, Khâm Thiên Giám đã định cho ngươi là ngày mùng 3 tháng 2 sang năm, là ngày tháng vô cùng tốt.
Là thật sự chúc hắn sau khi thành hôn an nhiên trôi chảy, hay là muốn bảo hắn an phận thủ thường, đối với Hoắc Nguy Lâu mà nói đều không quan trọng, y thẳng thắn dứt khoát đáp lại, Bạc Nhược U cũng rất là bất ngờ, nàng không nghĩ tới còn nói đến chuyện sắc phong.
Kiến Hoà đế không giữ bọn họ lâu hơn, Hoắc Nguy Lâu mang theo nàng tạ ân, sau đó xin cáo lui rời khỏi ngự điện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play