Sau năm ngày, lúc Trình Uẩn Chi đi bắt mạch cho Hoắc Khinh Hồng, giao một quyển sách đã được biên soạn đơn giản cho Hoắc Nguy Lâu, trong đó là tập trung vào việc giảm bớt độc Hoàng Kim Cao, liệt kê ra mấy chục phương thuốc, thang thuốc, hương dược hoàn, thi châm kinh mạch đều có trật tự rõ ràng, danh mục cực kỳ tỉ mỉ, dù Hoắc Nguy Lâu chỉ là một người ngoài nghề, tùy tiện lật qua lật lại, cũng xem hiểu hai ba phần.
Trình Uẩn Chi lại nói:
– Ta không có cách nào mà đi xem mạch chẩn bệnh cho mỗi một người, bởi vậy mới ghi lại thành sách, nhằm vào thể chất tuổi bệnh trạng cùng thời gian hút Hoàng Kim Cao dài hay ngắn, đều làm ghi rõ từng cái khác biệt, người nào thích hợp dùng thuốc gì, lại thực hiện châm cứu ra sao, cũng viết một ít hành vi cấm kị, chỉ là dù đã như thế, rốt cuộc vẫn không thể làm được thật sự tùy theo từng người, hiệu quả sẽ giảm đi nhiều, đương nhiên, nếu như gặp được đại phu có y thuật cao minh, dựa vào biện pháp do ta viết mà hơi điều chỉnh một chút, công hiệu sẽ càng tốt hơn.
Đáy mắt Hoắc Nguy Lâu lộ ra mấy phần trịnh trọng
– Người trúng độc quá nhiều, Trình tiên sinh có thể làm được đến bước này đã coi như cứu được nhiều người rồi, tiên sinh có để ý nếu ta giao sách này cho Thái Y Viện?
Khóe môi Trình Trình Uẩn Chi cong cong
– Có gì mà để ý? Sách về phương thuốc này là ta cống hiến ra điều mà ta thu hoạch được, cũng không có gì kiêng kị, chỉ có điều, nếu chỉ là đại phu tầm thường, vậy tốt nhất không được tùy ý thay đổi phương thuốc của ta, càng không thể thay đổi quá nhiều, thang thuốc, hương dược hoàn trong này dùng rất nhiều vị thuốc, dược liệu cũng có tương khắc, một khi sai lầm, ngược lại sẽ thành hại người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT