Minh Quy Lan nghe được đăm chiêu, mà Trình Uẩn Chi hiển nhiên là cũng không có ý che giấu, cứ thế nói ra mà không hề giữ lại, Phúc công công yên lòng, lại đến xem Hoắc Khinh Hồng, quả nhiên thấy hắn bình tĩnh hơn nhiều, ý thức của hắn đang dần hồi phục lại, người cũng có tri giác, chỉ là cả người có chút đờ đẫn như mất hồn, trợn mắt nhìn Trình Uẩn Chi không hề nhúc nhích.
– Thế tử? Đây là Trình tiên sinh, còn nhận ra không? Trình tiên sinh tới xem bệnh cho ngài, ngài có thấy khỏe hơn chút nào hay không?
Phúc công công nhẹ giọng hỏi hắn, Hoắc Khinh Hồng lại không có phản ứng gì.
Trình Uẩn Chi nói:
– Để Thế tử từ từ hoãn lại đi, sau đó để cho ngài ầy dùng chút đồ ăn, rồi mới uống thuốc, có thể uống bao nhiêu thì uống bấy nhiêu, thực sự uống không nổi, cũng không cần miễn cưỡng, dựa theo canh giờ độc phát mà các người nói, chỉ sợ độc phát trong ngày mai cũng là ở trước sau buổi trưa, ngày mai ta lại đây sớm hơn chút, xem thử lúc Thế tử độc phát thì mạch tượng ra sao.
Phúc công công nói cám ơn, Hoắc Nguy Lâu lập tức đưa Trình Uẩn Chi rời đi, Hoắc Khinh Hồng nghe được tiếng nói chuyện của y con ngươi giật giật, thân thể thì vẫn cứ ngồi phịch trên giường nhỏ không thể động đậy.
Ra cửa, Trình Uẩn Chi lại hỏi thêm về thói quen ẩm thực sinh hoạt thường ngày của Hoắc Khinh Hồng, sau đó muốn cáo từ, Bạc Nhược U tất nhiên cũng cùng nhau rời đi, Hoắc Nguy Lâu liếc nhìn sắc trời, đáy lòng khá là không tán thành, nhưng Ninh Kiêu cùng Lộ Kha lại đến rồi, đã có việc làm, y cũng không thể giữ Bạc Nhược U lại, tự mình đưa hai người đến trước xe ngựa nhìn bọn họ rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT