Bóng đêm giống như vẩy mực vậy, một đám cả người lẫn ngựa từ cửa phủ Võ Chiêu Hầu xuất phát, thẳng đến phố Nghiễm An ở phía Đông thành.
Tháng 4 thịnh xuân đêm dài còn có chút cảm giác mát mẻ, Bạc Nhược U ngồi ở bên cửa sổ, gió mát từ chui vào dưới rèm xe len lỏi chui vào, thổi đến nàng co rúm lại một lúc, Hoắc Nguy Lâu nhìn thấy thì nhíu mày, giơ tay cởi ngoại bào khoác lên trên người nàng, Bạc Nhược U trừng mắt nhìn, nếu là ngày xưa, nàng đã khước từ, bây giờ thì lại thản nhiên nhận lấy, nàng kéo lại vạt áo, khóe môi hơi vểnh lên.
Hoắc Nguy Lâu lại cầm lấy tay nàng, cảm thấy hai tay nàng lạnh lẽo, y áp tay nàng ở trong lòng bàn tay, lúc mở miệng thì đàng hoàng trịnh trọng, giọng điệu hơi có chút cảm giác nghiêm túc lại thâm trầm
– Sau này nếu có ý nghĩ gì, cứ tới nói cho ta biết, những việc tìm kiếm điều tra này không cần đến nàng chạy khắp nơi, lỡ như đụng tới kẻ xấu, chỉ có một mình Chu Lương thì làm sao có thể bảo hộ nàng được?
Y xụ mặt trông khá là nghiêm túc, khiến Bạc Nhược U nghĩ đến trưởng bối đã có tuổi, ý cười của nàng lan đến đáy mắt, mặt mày thì đầy ấm áp
– Hầu gia hai ngày này bận rộn càn quét điều tra việc Hoàng Kim Cao, mà ta không có chứng cứ thực tế, cho nên luôn muốn tìm thêm chút manh mối mới tiện để nói cho Hầu gia, Hầu gia yên tâm, ta biết đúng mực, những việc mạo hiểm ta sẽ không đi làm.
Hoắc Nguy Lâu mặc dù không hoàn toàn tán thành, cũng biết nhìn nàng ôn nhu dễ nói chuyện nhưng lại rất có chủ kiến, không thể làm gì khác hơn là nuốt ngược mấy lời còn dư lại
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT