Canh giờ đã không còn sớm, Hoắc Nguy Lâu đã muốn vào cung diện thánh, Bạc Nhược U tất nhiên là phải cáo từ, y liền sai người chuẩn bị xe ngựa, lại lệnh cho thị vệ Hầu phủ đưa Bạc Nhược U về nhà.
Xe ngựa từ trước cửa Hầu phủ xuất phát, một đường đi về hướng Trường Hưng phường, Bạc Nhược U ngồi ở trong xe ngựa, đáy lòng không tránh được lo lắng, trạng thái của Hoắc Khinh Hoằng là trúng độc đã sâu, căn bản khó có thể tự kiềm chế, chờ lần sau độc phát, thật là không biết phải làm sao mới tốt.
Phiền muộn suy tư một đường, đến khi về tới trước cửa nhà Bạc Nhược U mới hoàn hồn, xuống xe ngựa nói cám ơn với các thị vệ, lại đi gõ cửa, rất nhanh bên trong đã truyền đến tiếng bước chân, nàng vốn tưởng rằng mở cửa ra nhất định là Chu Lương, nhưng mà khi cửa mở ra, đứng bên trong lại là Bạc Dật Hiên.
Bạc Nhược U nhíu lại đôi mày thanh tú
– Sao huynh lại ở đây?
Bạc Dật Hiên liếc mắt nhìn Bạc Nhược U, lại nhìn đến xe ngựa đang muốn rời đi, lái xe cùng hộ tống là người hầu mặc công phục thị vệ của phủ Võ Chiêu Hầu, liếc mắt một cái là có thể phân biệt ra thân phận, hắn thu tầm mắt lại, trước tiên để Bạc Nhược U vào cửa.
Bạc Dật Hiên hôm nay cũng không còn cảm giác cao cao tại thượng như trước đây nữa, mà là trên mặt mày có hơi bó buộc, giọng điệu hơi hạ thấp mà nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT