Lúc trời hửng sáng, tiếng nói chuyện ngoài phòng khiến Hoắc Nguy Lâu đột nhiên mở mắt, y tập trung tinh thần lắng nghe chốc lát, lại chuyển mắt nhìn người đang nằm trên giường nhỏ, sắc trời hơi sáng, ngoài cửa sổ lộ ra ánh sáng lam xám, cũng chiếu ra cái bóng mơ hồ của Bạc Nhược U, nàng là người ngủ cùng vô cùng quy tắc, cả một đêm đều nằm im bằng phẳn không nhúc nhích chút nào, giờ khắc này hơi thở vần đều đều, hẳn là ngủ thật say.
Hoắc Nguy Lâu nghiêng người kéo áo choàng đắp lên trên người nàng, lặng yên không tiếng động mà đứng dậy đi ra cửa, ngoài cửa các người hầu nghỉ ngơi ngay tại chỗ ở sương phòng, giờ khắc này đang cùng hai gã nha sai nói chuyện, thấy Hoắc Nguy Lâu đi ra, mấy người vội vàng tiến lên hành lễ.
Hoắc Nguy Lâu ra cửa, đứng dưới mái hiên:
– Phát sinh chuyện gì?
Nha sai nói:
– Hầu gia, là bộ đầu bảo tiểu nhân lại đây nói một tiếng, con trai Trương bà bà đêm qua trốn ở khu vực gần Ngô gia, trời vừa hửng sáng đã bị tiểu nhân bắt được, bộ đầu báo để Bạc cô nương yên tâm.
Ánh mắt Hoắc Nguy Lâu chuyên chú

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play