Vừa nghe thấy có đồ ăn, Khương Miện tức tốc đứng thẳng người dậy. Đôi mắt sáng rực như có thể phát ra laze.
Chẳng thèm để ý đến Địch Phi Dương đang kêu rên dưới chân, Khương Miện reo lên một tiếng, tiến lên hai bước, kéo tay áo Tống Kỳ Sâm đi ra ngoài.
2′ sau.
Khương Miện hào hứng chỉ vào cửa hàng nhộn nhịp trước mặt.
“Tôi muốn ăn cái này!” Sau tận thế, đã lâu lắm rồi cô chưa được ăn món này, thật là nhớ quá đi.
Tống Kỳ Sâm ngẩng đầu nhìn lên trên, bốn chữ “Ăn nhẹ huyện Sa” kim sa chói lọi.
Trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT