“Cha, cha chờ con chút, con cũng muốn đi gặp anh cả.” Hạ Minh thấy cuối cùng cha mình cũng không còn mất trí như lúc trước thì trong lòng vô cùng vui vẻ, vội vàng đi theo.
Hứa Niệm Đệ đứng ngoài cửa, có chút lo lắng: “Anh Thành, có phải anh cũng nên đi xem thử không?”
Hạ Thành nghe vậy thì nhăn mày: “Thôi bỏ đi, quan hệ giữa anh và Vương Thanh Hòa kia không tốt, anh cũng không phải tên ngốc Hạ Minh kia, cả ngày không tim không phổi. Vương Thanh Hòa chiếm biết bao nhiêu tài nguyên của chúng ta? Hơn nữa nếu xảy ra chuyện thật thì lúc nãy người ta tới tìm chú ba cũng đã nói luôn với cha rồi không phải sao? Anh thấy là không có chuyện gì đâu.”
“Tốt xấu gì chúng ta cũng nên đi xem, nếu không chỉ có một mình Hạ Minh đi, lỡ cha cảm thấy chúng ta không tốt thì phải làm sao?” Hứa Niệm Đệ cảm thấy về điểm này Hạ Thành thật không bằng em trai.
Hạ Thành nghe nhắc tới chuyện đi gặp Vương Thanh Hòa thì cả người không được tự nhiên.
“Thôi, hôm nay anh đánh nhau với người ta ê ẩm cả người, anh phải nằm một chút. Tốt xấu gì cũng phải điều chỉnh tâm trạng, tối nay nhà ta chắc chắn sẽ vì chuyện này mà náo loạn. Anh phải dưỡng thần để tối nay còn xem náo nhiệt. Niệm Đệ, em cũng mau nghỉ ngơi một chút đi. Em xem không phải hôm nay Hạ Vi cũng không xuất hiện sao? Anh không tin nó không nghe được động tĩnh gì.”
Hạ Thành nằm tự tại, Hứa Niệm Đệ thất không khuyên được nên dứt khoát từ bỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT