Đám người đó vô cùng gian xảo cho nên vẫn mãi chưa bị bắt, chỉ có thể âm thầm theo dõi, anh ấy vừa đến báo án thì đã được tiếp đón nồng hậu, bọn họ lập tức đưa người tới đây, chuẩn bị bắt quả tang ngay tại trận. Anh ấy vốn đang nghĩ sẽ hơi tốn sức một chút nhưng ai ngờ chuyện này lại dễ dàng như thế, Dư Thành vừa khẩn trương vừa tò mò, bây giờ mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi, chỉ còn chờ Vương Thanh Hòa tới là được.
Trên đường đi, bởi vì quá khẩn trương mà Vương Thanh Phú bị trẹo chân, khập khà khập khiễng không đi nhanh được dẫn tới thời gian bị chậm trễ không ít.
Trong nhà xưởng bỏ hoang, Vương Thanh Kỳ thấy tên cầm đầu lại nhìn về phía mình thì vô cùng sợ hãi.
“Đã mấy giờ rồi? Sao còn chưa tới? Không phải có bất trắc gì đó chứ, bọn tao không gánh trách nhiệm đâu nhé, mặc kệ xảy ra chuyện gì thì bọn tao cũng không trả lại tiền đâu.” Tên cầm đầu này nhìn rất cao to, không phải là người dễ chọc.
Ánh mắt của gã ta khiến Vương Thanh Kỳ cảm thấy vô cùng khó thở, vả lại anh ta cũng không biết có phải anh hai đã xảy ra chuyện gì rồi không? Không lừa được Vương Thanh Hòa sao?
Nếu không thể đưa được người tới đây thì không phải Hạ Hữu Đức kia sẽ ăn tươi nuốt sống cả nhà bọn họ sao? Đám người này cũng không thể chờ ở đây mãi, phải làm sao bây giờ?
Vương Thanh Kỳ lòng nóng như lửa đốt, tuy rất sợ hãi nhưng vì ngày lành mà vẫn nén nỗi sợ giải thích: “Anh, anh trai à, chờ một chút đi, hẳn là anh tôi sắp đưa người tới rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT