Hạ Minh nhanh chóng chạy tới, vừa thấy bầu không khí xấu hổ giữa ba người thì lập tức hối hận. Sao cậu ta có thể để anh cả và chị dâu ở đây trông chừng Dư Thành chứ? Dư Thành là người khó gần tới cỡ nào.
“Anh Dư Thành, nhà em đồng ý rồi, cứ làm như vậy đi. Đây là năm mươi đồng, tìm được phiếu rồi chúng ta tính tiếp.” Hạ Minh nhịn đau đưa tiền cho anh ấy, tiền bạc trong nhà lại thiếu đi một ít rồi, cũng không biết còn dư lại bao nhiêu, cậu ta càng nghĩ càng lo lắng.
Dư Thành nhận tiền, mỉm cười nói: “Nhà mấy người đúng là có chung một tật xấu nha.”
“Hả? Anh có ý gì?” Hạ Minh khó hiểu.
Đang yên đang lành, tại sao Dư Thành lại trào phúng cậu ta?
“Trước khi cậu tới đây thì Hạ Thiên cũng tới tìm tôi. Lúc tới cũng đưa cho tôi năm mươi đồng, bảo là lúc mấy người tới hỏi phiếu thì cứ nói không có là được, chỉ cần nói theo lời anh ta là được năm mươi đồng. Nhà mấy người đang diễn tuồng gì vậy?”
Dư Thành cười ha hả hỏi Hạ Minh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play