“Ông xem ông kìa, nóng nảy cái gì? Vừa nói tới chuyện con cái là lại tức giận, thằng cả nhà ta lúc trước ở nông thôn, việc gì cũng làm, việc nhà nông cực khổ nặng nhọc thế nào chứ? Cho nên nó làm việc của nhà máy cũng chẳng mệt mỏi gì nhưng Hạ Minh nhà ta sao mà được? Trước giờ nó chỉ làm những việc nhàn nhã, nếu bây giờ bắt nó vào nhà máy... không phải là khiến nó mệt chết sao? Tôi thấy hay là chúng ta nghĩ cách, tốt xấu gì cũng tìm một công việc bàn giấy cho nó?” Tề Nghênh Nghênh ôn nhu khuyên bảo một hồi.
Hạ Chí Phi nghe vậy cũng chỉ hừ lạnh: “Bà tưởng nhà máy là tôi mở à? Nếu nó có thể đi làm chung với anh nó thì tôi đi xin người ta, nếu nó không chịu thì bà cũng đừng nhắc đến nữa.”
“Ông... thôi được rồi, vậy chờ con trai về rồi hỏi nó.”
Tề Nghênh Nghênh muốn nói thêm gì đó nhưng thấy chồng mình đã tức giận nên chỉ có thể tạm thời không đề cập tới nữa, tốt xấu gì chuyện cũng có tiến triển hơn trước rồi, chỉ cần con trai có công việc là được. Lúc trước có công tác mà không chịu làm, thật sự là không biết cố gắng.
Hạ Minh vừa đi ra ngoài thì hai người Vương Thanh Hòa cũng theo ra. Nhìn thấy anh cả và chị dâu, Hạ Minh lập tức chủ động mời mọc: “Anh cả, chị dâu, hay là hai người cùng em đi gặp anh Dư Thành đi? Hai người không biết đâu, anh ấy vô cùng chán ghét nhà chúng ta. Lúc trước mẹ chúng ta còn bị anh ấy cười nhạo, tất cả là vì Hạ Thiên, anh ấy chán ghét kiểu người giả tạo như Hạ Thiên.” Hạ Minh có chút sợ hãi. Nếu nhìn thấy người có gương mặt xinh đẹp như anh cả và chị dâu, hẳn là Dư Thành sẽ không phát tác.
“Được thôi.” Vương Thanh Hòa còn đang nghĩ phải nói thế nào để đi cùng Hạ Minh thì Hạ Minh đã chủ động nhắc tới rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play