Tề Nghênh Nghênh không ngờ bà ta đã nói tới mức này mà vẫn bị từ chối, tức giận bật khóc: “Sao con có thể vô tình như vậy? Hiện tại còn chưa về nhà mà đã như vậy, chờ con trở về không phải sẽ càng quá mức sao? Mẹ còn nghĩ con về rồi thì sẽ giúp đỡ mẹ và các em, kết quả con chỉ nghĩ cho bản thân, con làm mẹ quá thất vọng rồi! Chẳng trách người nhà họ Vương không thích con.”
“Dì Tề, cửa ở bên kia. Không biết nói chuyện thì nên câm miệng thì hơn, tôi cảm thấy dì làm người câm nhiều khi còn khiến người khác thảo hỉ hơn một chút.” Bạch Tú Tú nghe không nổi nữa, chỉ vào cửa đuổi bà ta.
“Đây là nhà con trai tôi, nào đến lượt cô nói chuyện?” Tâm tình của Tề Nghênh Nghênh vốn đã kém, bây giờ nghe Bạch Tú Tú đuổi người như vậy thì càng thêm khó chịu, phát tiết bất mãn của mình lên đầu cô.
“Đây là nhà của tôi và Tú Tú, Tú Tú bảo dì cút dì còn chưa cút sao, thật sự nghe không hiểu tiếng người hả?” Vương Thanh Hòa ngạc nhiên hỏi bà ta.
“Con... sao con có thể nói chuyện với mẹ như vậy?”
Tề Nghênh Nghênh không ngờ con trai lại mắng bà ta, nó còn có giáo dưỡng không vậy? Người nhà họ Vương dạy nó như vậy sao?
“Nếu không thì sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT