"Mẹ, để con đi xếp hàng cho." Vương Thanh Hoà đã được chứng kiến lúc hợp tác xã có loại hàng hiếm này thì khó khăn biết bao nhiêu.
Kẻo mà lại khiến bà cụ bị ngã.
"Hai đứa con xếp hàng gì chứ? Sáng ngày mai mẹ để cơm ở trong nồi cho các con, sáng các con dậy rồi ăn, mẹ đi xếp hàng sớm một chút, hai đứa đừng chậm trễ công việc. Yên tâm, ở nhà chị gái con, mẹ chính là như vậy. Những chuyện này mẹ đã quen rồi, các con đừng lo lắng cho mẹ."
Mẹ Nguỵ rất cảm động đối với con rể, nhưng loại chuyện nhỏ này, vẫn không nên để bọn họ làm, một ngày làm việc đã cảm thấy mệt, thấy buồn ngủ rồi.
Ăn cơm tối xong, hai người về phòng, Bạch Tú Tú và Vương Thanh Hoà nhắc đến chuyện sau này.
Cô nhìn chồng đang đổ nước rửa chân cho mình, Bạch Tú Tú khẽ đụng vào bả vai anh: "Nói chuyện chính một chút đi, về sau nếu như chúng ta đến tỉnh thành..."
Vương Thanh Hoà thử nhiệt độ nước, khẽ cười với cô: "Không nóng nữa, mau tới rửa đi. Về sau đến tỉnh thành, vẫn là do em nói mới tính, đi đến đâu nhà mình đều nghe theo em. Còn người nhà họ Hạ ở tỉnh thành, chúng ta không quan tâm. Chúng ta đến đó chỉ là vì tiền đồ tốt hơn, không liên quan đến những chuyện khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play