“Chị Uông không phải người giống như tôi, chị ta là người cổ hủ, nếu ai dám tặng quà cho chị ta thì chị ta sẽ điều người đó đi. Kiều Kiều à, không phải người nào cũng tiến bộ như chúng ta. Chuyện chị dâu cô tôi cũng nghe qua mấy lần. Cô ấy làm việc không tồi, chị Uông cũng rất coi trọng cô ấy.”
Chủ nhiệm Đỗ châm ngòi lòng hiếu thắng của Chu Kiều Kiều.
Chu Kiều Kiều hận nhất là người khác nói cô ta không bằng Bạch Tú Tú, vừa nghe như vậy, cô ta tức khắc xù lông, miễn cưỡng nở nụ cười: “Chủ nhiệm, chị dâu tôi là người thế nào tôi rất rõ ràng. Cô ta có gì lợi hại đâu chứ? Bình thường cũng chỉ dẫm lên người khác để lấy lòng chủ nhiệm Uông mà thôi. Bên khu phố Ngô Đồng có không biết bao nhiêu người chán ghét cô ta. Chủ nhiệm Uông vì cô ta mà phải chịu áp lực không nhỏ. Nhưng tôi không giống như vậy, tôi chắc chắn sẽ không mang đến bất kỳ phiền toái gì cho chủ nhiệm ngài. Thật ra tôi cũng sẽ không ở tổ dân phố này mãi. Hẳn chủ nhiệm cũng biết quan hệ của nhà tôi ở tỉnh thành rất lợi hại. Tôi từ nông thôn đến nơi này không phải qua bất kỳ bước trung gian nào. Vị trí hiện tại cũng chỉ là một cây cầu mà thôi. Chủ nhiệm, ngài tiến bộ như vậy, tôi cũng nguyện ý bày tỏ với ngài, sau này nếu chủ nhiệm nguyện ý cất nhắc tôi thì tôi cũng sẽ giúp đỡ chủ nhiệm.” Chu Kiều Kiều chủ động kéo tay chủ nhiệm Đỗ, người ngoài nhìn vào chỉ thấy hai người họ rất thân cận, căn bản không biết bọn họ đang nói gì.
Đỗ Quyên là một người phụ nữ có dã tâm, nghe như vậy thì cũng động lòng, chỉ là… không thể để Chu Kiều Kiều quá đắc ý.
Chỉ trong nháy mắt, trong lòng Đỗ Quyên đã có tính toán, bà ta trầm mặc nói: “Tuy con người tôi tiến bộ nhưng cũng không phải là không màng tất cả cất nhắc một người nào đó, dù sao tôi cũng cần thanh danh. Kiều Kiều này, nếu cô thật sự muốn biến tổ dân phố thành một cây cầu thì cô phải có bản lĩnh thật mới được. Cô cũng đừng nói là Bạch Tú Tú dẫm lên người khác như thế nào, không được ưa thích như thế nào, tôi chỉ biết cô ấy thật sự giúp chị Uông làm ra thành tích. Cuộc họp trước chị Uông còn được khen.”
“Chủ nhiệm yên tâm, tôi sẽ không thua kém cô ta đâu.” Chu Kiều Kiều vô cùng tự tin.
Cô ta đã sớm hỏi thăm những chuyện Bạch Tú Tú làm, nói trắng ra gần đây Bạch Tú Tú nổi bật như vậy còn không phải là do gặp may sao? Đụng phải những vụ việc có thể thấy kết quả ngay. Vận may của cô ta còn tốt hơn Bạch Tú Tú, sau này chuyện của cô ta chắc chắn sẽ đơn giản hơn nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play