Vì sao cô đi báo cáo em dâu năm đầu cơ trục lợi? Đó là bởi vì em dâu năm muốn vụng trộm buôn bán ở chợ đen, không có đủ tiền! Khuyến khích mẹ chồng Triệu Quế Phân tìm cô vay tiền nhưng bị từ chối, trong lòng hận cô.
Quay đầu liền xúi giục người què, suýt chút nữa bắt cóc hai bảo bối của cô!
Cô báo cáo Chu Kiều Kiều đầu cơ trục lợi đã là nhẹ rồi! Nếu không phải đột nhiên rơi xuống nước mà chết thì cô nhất định sẽ ăn miếng trả miếng!
Về phần chanh chua, bình thường cô trừ ăn cơm ra, trên cơ bản cũng không có liên quan gì đến cả nhà họ Vương!
Ngược lại là mẹ chồng tốt của cô Triệu Quế Phân, không có chuyện gì là muốn lấy tiền trong tay cô, chiếm hời của cô!
Cha cô qua đời từ sớm, mẹ nuôi cô và chị gái lớn lên, chị gái gả cho một người đàn ông có tiền đồ, bây giờ đã đi theo chồng chị ấy tòng quân rồi.
Hồi trước mẹ là nha đầu hầu hạ tiểu thư nhà giàu có, tiểu thư nhà kia là người tốt, thời gian trước cho bà ấy không ít đồ tốt giấu bên người.
Lúc cô và chị gái lấy chồng đều có một phần đồ cưới hậu hĩnh!
Cô mới gả tới, người mẹ chồng này của cô đã để mắt đến đồ cưới của cô rồi!
Không có chuyện gì là châm ngòi vài câu, khó chịu quái gỡ!
Về phần làm việc, đúng là cô không biết làm việc, nhưng chồng cô - Vương Thanh Hòa làm giúp cô nha, trong nhà này việc to việc nhỏ, vợ chồng hai người bọn họ là làm nhiều nhất.
Nếu nói là con lừa của đội sản xuất thì cũng không quá đáng!
Làm sao đến cái màn hình rách này, liền thành cô chanh chua, vừa ngu vừa xấu, chồng cô còn lòng dạ độc ác cơ chứ?
Bạch Tú Tú không hiểu! Lại vô cùng hoài nghi!
Nhưng mà... Làm hồn ma, sau khi chết không được đầu thai, ngược lại chỉ có thể tung bay ở bên người chồng cô.
Sau đó, cô liền thấy tất cả những gì trong sách miêu tả, từng việc từng việc trở thành sự thật.
Người chồng bình thường im như hũ nút của cô thật sự như bị điên, đối nghịch với cả nhà này.
Cô nhìn anh thận trọng từng bước, nhìn anh một đường không may, một đường bò lên trên. Đôi mắt bình thường luôn trong trẻo sau khi cô chết lại trở nên càng ngày càng âm trầm kinh khủng, nhìn hai đứa con của cô và anh bởi vì sự lơ là của anh mà tất cả đều phát triển sai lệch.
Cô hận không thể biến thành thực thể, sau đó bóp lấy cổ của anh, bảo anh tỉnh táo một chút!
Cuối cùng, tất cả đều dựa theo quỹ tích của quyển sách kia, chồng cô chết rồi, con cái của cô không có đứa nào có tiền đồ! Học toàn thói hư tật xấu.
Lại sau đó, cô liền trọng sinh.
Trong trí nhớ, lúc này là ngày thứ hai em dâu năm của cô vừa gả tới thì phải?
Bạch Tú Tú nhìn chồng mình, Vương Thanh Hòa là con cả nhà họ Vương, khi cô còn sống, người đàn ông này không có ưu điểm gì đặc biệt, ưu điểm lớn nhất chính là đẹp trai! So với trong làng, không, so với con gái cả huyện này thì cũng đẹp hơn đấy!
Nhưng mà chớ nhìn anh lớn lên khôn khéo lại có khuôn mặt dễ nhìn, bình thường cứ im im như hũ nút vậy.
Không thích nói chuyện!
Mặc kệ việc lớn việc nhỏ trong nhà, anh luôn luôn im im không nói một lời!
Mẹ chồng cô Triệu Quế Phân là người bất công, thương con trai út hơn. Cái công việc bẩn thỉu cực nhọc gì cũng ném cho chồng cô.
Nhưng mà những này việc anh đều không cho cô đụng tay vào.
Mà anh còn có một cái ưu điểm khác, đại khái chính là nghe lời cô! Mặc kệ cô muốn cái gì, anh luôn có thể suy nghĩ biện pháp. Cô bảo anh làm gì, anh cũng chưa từng có nửa chữ lời oán giận.
Khi cô còn sống, trong miệng người đàn ông này không nhảy ra được mấy chữ, cho nên, đến ngày chết cô cũng không biết, người đàn ông này yêu cô đến phát điên.
Người ở niên đại này, không chú trọng cái gì mà yêu hay không yêu, vẫn là những năm cô làm hồn ma, học được từ những thanh niên đời sau!
Vương Thanh Hòa thấy vợ cứ cổ quái nhìn mình chằm chằm như vậy, cũng không động đậy. Lo lắng nhíu mày, thử uống một hớp nước, ngồi ở mép giường kiên nhẫn dỗ cô: "Anh đã thổi qua cho em rồi, không nóng. Em mau uống vài hớp đi, chú Trương nói em bị cảm nắng.
Không phải đã nói rồi sao? Chuyện của em cứ để anh làm, sao em lại để mình mệt mỏi?"
Trong mắt Vương Thanh Hòa tràn đầy cảm xúc âu yếm khiến Bạch Tú Tú càng tức giận hơn.
Chồng cô, tuyệt đối là tên yêu đương mù quáng trong truyền thuyết!
Cô căn bản là không làm việc gì cả, cô chỉ là bởi vì bỗng nhiên trọng sinh trở về, cho nên mới dẫn đến ngất đi!
Bạch Tú Tú yên lặng nhìn chằm chằm anh, lúc này tâm tình phức tạp khỏi phải nói!
Cô cảm động người đàn ông này vì cô mà liều lĩnh, lại nhịn không được trách anh, làm sao lại không thể chăm sóc tốt hai đứa con của bọn họ chứ?
Vương Thanh Hòa có chút hốt hoảng, trên gương mặt được ca ngợi là xinh đẹp cũng hiện lên thần sắc bối rối.
Vì sao vợ lại tức giận?
“Tú Tú, buổi chiều anh sẽ nói chuyện với mẹ, không cho em đi làm việc.”
Anh nói rồi, tới dìu cô.
Bạch Tú Tú thuận theo lực của anh, được anh ôm vào trong ngực, uống hai ngụm nước, tâm tình ngột ngạt không dịu đi một chút nào.
Đã biết, em dâu năm tâm ngoan thủ lạt, là con gái ruột của ông trời, làm pháo hôi cô chỉ cần vừa chết, chồng cô sẽ phát điên.
Vì bảo vệ con gái và con trai của cô, cũng vì người đàn ông này, cô không thể chết được!
Về phần giống như những người khác đi lấy lòng em dâu năm Chu Kiều Kiều? Cũng tuyệt đối không có khả năng!
Cô cũng không phải người tính tình nhu nhược, mặc dù em dâu năm không có trực tiếp hại chết cô, vậy cũng gián tiếp có liên quan đến em dâu năm!
Chuyện Chu Kiều Kiều muốn bắt cóc hai đứa con của cô ở đời trước, cô cũng không có quên!
Hơn nữa... Cái chết của cô, trước khi Vương Thanh Hòa chết, đã điều tra ra một chút manh mối. Hôm cô bị đẩy xuống sông có người nhìn thấy người đẩy cô xuống nước là chị dâu nhà mẹ đẻ của Chu Kiều Kiều!
Lại thêm, người trong cái nhà này ngoài sáng trong tối không ít lần ức hiếp hai bảo bối của cô!
Đời trước sau khi cô chết, Chu Kiều Kiều phát hiện chồng cô đề phòng cả nhà này, vì để có thể tiếp tục làm công việc ở chợ đen, cô ta thậm chí còn lợi dụng con gái bảo bối của cô, lừa gạt con bé, nói là nhờ con bé giúp cô ta đưa đồ cho người khác, trên thực tế là đưa đến chỗ người liên hệ ở chợ đen của cô ta!
Bọn họ liên hợp lại bắt cóc con gái cô, Vương Thanh Hòa cũng bởi vì muốn cứu đứa nhỏ, suýt mất nửa cái mạng.
Lúc ấy con gái cô chỉ mới mười tuổi!
Hiện tại cô không cầm một cây đao tiến lên lấy mạng chó của Chu Kiều Kiều đã rất không tệ rồi!
Đồng thời, người lấy lòng Chu Kiều Kiều cũng chưa chắc có thể may mắn!
Mỗi lần Chu Kiều Kiều gặp được chuyện gì may mắn thì liền có người không may!
Cô ta ở trong núi phát hiện sâm núi, cùng ngày trên núi liền có người bị rắn độc cắn. Cô ta phát hiện lợn rừng rơi vào trong bẫy, lập tức liền có người té gãy chân trong núi. Cô ta có được thứ càng tốt thì người xui xẻo sẽ càng thảm hơn.
Mà những người này, đều có một đặc điểm, chính là cùng Chu Kiều Kiều ra ngoài!
Đây cũng là sau khi cô làm hồn ma, chồng cô vụng trộm quan sát được, cô cũng đi theo thấy được.
Chuyện rõ ràng như vậy, cô không tin chính Chu Kiều Kiều không biết rõ!
Cô thậm chí hoài nghi, Chu Kiều Kiều lợi dụng chính sự may mắn này của cô ta đi hại người!
Ở trong lòng liệt kê ra đủ loại việc ác của Chu Kiều Kiều, Bạch Tú Tú càng kiên định với ý nghĩ của mình hơn! Tuyệt đối không thể lấy lòng Chu Kiều Kiều, cách thời gian cô chết còn hai năm, hai năm này cô phải tìm được biện pháp tránh né vận mệnh bị hại chết.
Bảo vệ được hai đứa con của cô, còn có người đàn ông xui xẻo nhà cô nữa!
"Tú Tú? Em bị sao vậy? Nếu không anh gọi ông cụ Trương tới khám cho em nhé? Hẳn là em ngã trúng đầu rồi." Vương Thanh Hòa lòng nóng như lửa đốt.
Đang êm đẹp, sao vợ anh không nói câu nào thế?
"Anh mới ngã trúng đầu đó!" Bạch Tú Tú trừng mắt liếc anh một cái, người đàn ông xui xẻo này! Chuyện bỏ mặc con trai và con gái, cô còn nhớ rõ lắm đó!
Vương Thanh Hòa nghe thấy cô nói chuyện, nhẹ nhàng thở ra: “Không có chuyện thì tốt, em ở chỗ này nghỉ ngơi cho tốt, anh đi về nhà bưng cơm cho em.”
“Không cần, chúng ta cùng nhau trở về. Em không sao cả, chú năm vừa kết hôn, trong nhà hai ngày nay cơm nước ngon miệng. Anh bưng tới cho em, bà cụ nhà ta đảm bảo sẽ không lấy gì ngon cho em ăn. Về nhà tốt xấu gì còn có thể phân chia theo lao động!”
Lại nói, cô không quay về, người mẹ chồng kia của cô cho hai đứa bé nhà cô ăn ít đi thì làm sao? Chồng cô bình thường cứ như hũ nút vậy!