Trần Tráng Thực thấy Vương Thủ Thành như vậy thì cũng cho qua: “Được, ông muốn tới thì tới. Tôi đây còn một đống chuyện phải làm, mấy người các người mau đi nghỉ đi.”
Đại đội trưởng vừa đi, Vương Thủ Thành lập tức thay đổi sắc mặt: “Mấy người chúng bây chờ ở đây làm gì? Còn không mau vào nhà đi. Hôm nay nhà ta xảy ra chuyện lớn như vậy, vừa rồi ở đại đội, đám người chúng bây đều mặc kệ. Thật là nuôi một đám sói mắt trắng.”
Vương Thủ Thành vào nhà, những người khác cũng mau chóng đi vào, trong lòng nảy sinh vô số ý niệm.
Chờ cả nhà vào trong, Vương Thủ Thành uống mấy ngụm nước đè nén sự kinh hãi, nhìn cả nhà đang chờ ông ta lên tiếng, lúc này mới mở miệng: “Tụi bây cũng đừng thấy mất mặt vì chuyện của mẹ tụi bây, cũng đừng cảm thấy bà ấy tàn nhẫn. Bà ấy làm vậy là vì ai? Đều là vì chúng mày, là vì nghe được chuyện anh cả và chị dâu cả của chúng mày ở trong huyện hưởng ngày lành cho nên mới nghĩ cách mang hai đứa nhỏ và chị dâu cả của bọn mày đi, như vậy thì cả nhà chúng ta có thể dọn vào huyện. Đến lúc đó anh cả tụi mày cũng không còn tâm tư làm việc, công việc của nó chỉ có thể giao lại cho tụi mày? Tiền bạc nhà chúng ta không còn nữa, đều là bị Bạch Tú Tú kia đoạt đi. Nếu không phải vì cô ta thì anh cả của tụi mày cũng không đối xử với nhà ta như thế.”
Vương Thủ Thành vô cùng kích động, trực tiếp đổ hết mọi chuyện lên đầu Bạch Tú Tú.
Vương Thanh Kỳ nghe vậy cũng cảm thấy lời này rất có lý.
“Cha, cha nói rất đúng, anh cả chính là bị chị dâu cả châm ngòi ly gián. Nếu không phải do chị dâu cả thì nhà ta vẫn còn tốt đẹp như trước đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play