Phòng tôi lại yên tĩnh, chỉ là nghĩ đến lời Trình Kỳ, trong lòng tôi cũng đang hồi hộp.
Ngày mai phải đối mặt đồng thời với ba bà cố nội nữ phụ, đúng là một chuyện rất đáng sợ.
Nhưng không thể nhụt chí!
Tôi đã quyết định ôm chặt chân nữ phụ, bước lên đỉnh cao cuộc đời, thì nhất định phải đối mặt với khó khăn.
Sáng hôm sau tôi đến trường, thậm chí chưa đến trường, đã bị chặn lại trên con đường nhỏ.
Chị đại đẹp trai Chu Chúc dẫn theo mười mấy đàn em, chặn ngay lối tôi đến trường.
Và những cây gậy lẽ ra phải dắt bên hông bọn họ, giờ đều đang được cầm trên tay.
Họ cầm gậy gõ vào lòng bàn tay trái, trên mặt mang nụ cười khó hiểu, ai nấy đều nhìn chằm chằm vào tôi.
Tôi giống như một con cừu chờ bị giết.
Và người dẫn đầu là Chu Chúc, cũng mang nụ cười, chỉ là nụ cười đó vô cùng lạnh lẽo.
Cô ấy cầm một cây gậy bằng tay phải, đi từng bước từng bước về phía tôi.
"Dung Nguyên Nguyên, cô cũng không tệ đâu."
06
Dù có ngốc đến đâu, tôi cũng biết rằng chắc chắn Chu Chúc trước mặt đến để tính sổ với tôi.
Thông tin của ba người hôm qua đều do tôi cung cấp, cộng với vết thương trên mặt Trình Kỳ, tôi có lý do để nghi ngờ rằng ba người này đã gặp nhau, rồi thấy cặp đôi đang tình tứ, cuối cùng không ai chịu nhường ai, nên đã đánh nhau.
Hiện giờ Trình Kỳ chưa thể đắc tội với ba người họ, trong lúc can ngăn, anh ta bị ngộ thương.
Khi Trình Kỳ bị thương, anh ta sẽ càng có lý do để nổi giận, chắc chắn ba fan girl sẽ vừa đau lòng vừa cảm thấy có lỗi.
Bọn họ không có chỗ xả lửa giận trong lòng, sau khi suy nghĩ kỹ lưỡng, họ đã chọn tôi làm hình nhân thế mạng.
Nhìn Chu Chúc đang tức giận trước mặt, tôi nhắm mắt lại, dồn hết can đảm.
Khi Chu Chúc còn đang đung đưa cây gậy trong tay, tôi không nói hai lời đã chạy đến trước mặt Chu Chúc rồi ôm chầm lấy cô ấy.
"Chị Chu Chúc, chị không sao chứ?"
"Tôi nghe anh họ nói hôm qua chị suýt bị thương, làm tôi lo lắng quá, giờ thấy chị không sao thật tốt."
"Hu hu hu... Nếu chị bị thương, chắc tôi không còn sức quá."
Tôi lập tức biến thành một fan cứng đầy quan tâm, trông như một fan cuồng chính hiệu.
Chỉ thiếu mỗi việc mắt sáng như sao.
Trước vẻ mềm mại và đáng yêu của tôi lúc này, dù Chu Chúc có tức giận đến đâu, cũng không thể trút giận được.
Con người mà, ai cũng có điểm yếu.
Vì vậy, chỉ cần tìm đúng cách, sao có thể không ôm được chân người ta.
Chẳng hạn như Chu Chúc.
Cô ấy luôn coi mình như một cậu con trai, vậy thì tôi sẽ hóa thân thành một fan girl nhỏ.
Thử hỏi có một fan hâm mộ ngoan ngoãn và dễ thương quan tâm đến bạn, thì ngay cả một người đàn ông cứng rắn cũng phải mềm lòng ba phần.
Huống chi là Chu Chúc.
Sự tức giận trên mặt cô ấy dần dần biến mất, thay vào đó là chút ngượng ngùng và lúng túng.
Tôi lập tức nhân cơ hội tấn công.
"Chị Chu Chúc, chuyện hôm qua cũng là lỗi của tôi. Chị sẽ tha thứ cho tôi, đúng không?"
Tôi nhẹ nhàng kéo tay áo của cô ấy, rồi lắc lắc một chút.
Một fan hâm mộ dễ thương như thế.
Chu Chúc thở dài, rồi đưa tay xoa xoa đầu tôi.
"Sau này đừng báo tin cho họ nữa."
Họ.
Tôi biết cô ấy ám chỉ đến Lâm Thư Nghi và Tô Thi Vận.
Dù sao thì hiện tại ba người này là những cô gái có năng lực tương đương nhất trong số những người thích Trình Kỳ.
Tô Thi Vận là con gái của một tỷ phú, có tiền.
Lâm Thư Nghi có bối cảnh mạnh mẽ, có quyền.
Chu Chúc quen nhiều người có máu mặt, có thế lực.
Có tiền, có quyền, có thế lực, đúng là ba bà trùm.
Rồi chỉ cần bọn họ không hợp ý là đánh nhau, cuối cùng mỗi lần đều gây ra cảnh hỗn loạn, để nữ chính Kiều Ngữ thành công được lợi.
Nhìn thấy thái độ của cô ấy đã mềm xuống, tôi lập tức gật đầu.
"Chị Chu Chúc nói gì thì chính là như vậy."
Dù sao cũng là đi với Phật mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy.
Từ nhỏ tôi đã chơi bộ môn này rất thành thạo.
07
Cuối cùng tôi cũng đến trường an toàn, rắc rối thứ hai lập tức đến như dự đoán.
Tôi chưa vào trường thì đã bị Tô Thi Vận chặn lại.
Cô ấy nhìn chằm chằm vào tôi với đôi mắt chứa đầy tình cảm, thỉnh thoảng lại nghịch ngợm chiếc vòng tay quý giá trên cổ tay.
"Dung Nguyên Nguyên, em không ngoan chút nào!"
Có hả?
Chắc là không chứ?
Nhớ lại thỏi vàng dưới gầm giường, tôi vội vàng tiến lại gần.
Nếu không có gì bất ngờ, sau này Tô Thi Vận cũng sẽ là một trong những người tôi chọn để ôm đùi.
"Chị Tô, thông tin của tôi không sai đâu."
Thấy sắc mặt cô ấy không ổn, tôi vội vàng lên tiếng: "Nhưng không chỉ mình tôi biết thông tin về anh họ ở thư viện đâu."
"Lâm Thư Nghi là hoa khôi của trường, muốn tìm hiểu thông tin thì chỉ trong chớp mắt."
"Chu Chúc có nhiều người dưới trướng hơn, có gì ở Tinh Thành mà cô ấy không biết."
Nói tóm lại, dù không có tôi báo tin, họ cũng có thể biết được thông tin về Trình Kỳ ngay lập tức.
Tô Thi Vận nhướng mày, từ từ tháo chiếc vòng tay đá quý chất lượng cực xịn ra, rồi đặt vào tay tôi.
"Nguyên Nguyên, em chọn chị làm chị dâu chỉ có lợi chứ không có hại."
Nhìn chiếc vòng tay đá quý lấp lánh trong tay, tôi liều mạng gật đầu.
"Chị dâu, chị yên tâm! Không ai có thể lay chuyển được vị trí của chị đâu."
Lợi ích này tôi đã thấy rõ.
Chính là anh họ của tôi không có chí tiến thủ, vừa muốn cấu kết làm bậy với nữ chính, vừa lại không thể từ bỏ lợi ích và điều tốt mà ba người này mang lại cho anh ta.
Thuyền lật trong mương chỉ là chuyện sớm muộn.
Còn điều duy nhất tôi có thể làm, chính là cố gắng bám lấy đùi họ trước khi chiếc thuyền này lật.
Chỉ là một Trình Kỳ thôi mà?
Những gì anh ta có thể làm, chắc chắn tôi cũng có thể làm.
Tôi vẫn luôn là một chuyên gia ôm đùi đó.
Tô Thi Vận vừa có tiền lại vừa xinh đẹp, trời sinh đã có vẻ ngoài của một người ở địa vị cao, nên cô ấy càng thích những người biết nghe lời.
Vì vậy, mọi điều cô ấy nói tôi đều phụ họa theo.
Hết câu "chị dâu" này đến câu “chị dâu” nọ thành công làm cho cô ấy vui mừng khôn xiết.
"Chị dâu, sau này nếu có chuyện gì cứ tìm em."
"Chị dâu, ở nhà em cũng sẽ giúp chị trông chừng anh họ."
"Chị dâu, có thời gian chị có thể đến nhà em chơi. Dì thấy chị, chắc chắn cũng sẽ rất vui."
"Chị dâu..."
Một câu lại một câu, tôi gọi đến khô cả miệng.
Nhưng nhìn thấy trên tay mình ngày càng nhiều trang sức, đột nhiên tôi cảm thấy mọi thứ đều rất đáng giá.