Nàng không phải là người xinh đẹp nhất chốn hậu cung này, mà hắn cũng không phải là người dễ dàng bị sắc đẹp của nàng cuốn hút. Có lẽ là do lần đầu gặp gỡ, chính đôi mắt vừa đẹp đẽ vừa linh động của nàng đã khiến hắn chú ý, rồi động lòng, tiếp xúc lâu dần, tính cách hoạt bát, đáng yêu của nàng đã khiến hắn chìm đắm lúc nào chẳng hay, tự nguyện thề nguyền thiên trường địa cửu… Với hắn, nàng… là một người vô cùng đặc biệt giữa chốn thâm cung này.
Bởi thế, dù hắn không vì chính mình đi chăng nữa thì cũng nên vì người con gái đang ở trước mắt hắn đây mà dồn hết can đảm, cố gắng thêm lần nữa. Lần thất bại này, chẳng qua cũng chỉ làm uổng phí một lần cố gắng từ trước đến nay mà thôi, hắn sao có thể vì thế mà suy sụp tinh thần, khiến mình phải hổ thẹn với anh linh của tổ tiên dòng họ Lý Đường được? Nhớ năm xưa tổ tiên hắn gây dựng giang sơn nhà Lý Đường, tư thế mới oai hùng làm sao. Hắn là con cháu kế nghiệp dòng họ Lý, phải duy trì sự kiên trì, bền bỉ ấy mới được, sao có thể đầu hàng nghịch cảnh như vậy chứ?
Lý Hàm cầm lấy tay Khinh Phụng, nhẹ nhàng ôm chặt lấy nàng, hôn lên lọn tóc mai của nàng, thủ thỉ: “Quả thực là ta đang gặp chuyện khó khăn, nhưng chuyện này không liên quan đến nàng, nàng không cần đau khổ, nên đừng khóc nữa.”
Khinh Phụng nghe hắn nói, nước mắt ngừng rơi, nhưng vẫn chưa hết xấu hổ, đôi má ửng hồng, ấp úng nói: “Khó khăn của bệ hạ cũng là khó khăn của thần thiếp. Thần thiếp cũng muốn cùng ngài gánh vác…”
Lý Hàm nghe những lời nói ngây thơ ấy của Khinh Phụng, bất giác bật cười. “Chuyện mà đến ta còn không giải quyết được, nàng muốn giải quyết thế nào? Nàng đó, chỉ cần ngoan ngoãn sống vô ưu vô lo ở trong điện Tử Lan này là đủ rồi.”
Không, như vậy vẫn chưa đủ đâu. Nàng còn phải sinh cho hắn mấy đứa con nữa mà, sinh những bảo bối có gương mặt nhỏ nhắn, trắng trắng mềm mềm cùng đôi mắt đen láy, vừa thông minh, hoạt bát lại lanh lợi như mấy con vật nhỏ đáng yêu ấy. Những hình ảnh ấm áp không ngừng hiện lên trong đầu Lý Hàm chẳng mấy chốc đã bị thay bằng hình ảnh hắn cùng hoàng huynh của mình lớn lên trong đao quang huyết ảnh, khiến hắn không khỏi bàng hoàng. Dù cho hắn có vợ con đề huề đi chăng nữa, liệu hắn có đủ sức bảo vệ họ được bình an vô sự cả đời không?
Suy nghĩ thay đổi trong chớp mắt, hắn lại bắt đầu cảm thấy khó thở hơn, từng cơn đau đớn lại ập đến trong đầu khiến hắn không thể chịu đựng được, khẽ than một tiếng, đưa tay day trán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT