Ba năm nay, nàng thường hiện nguyên hình đến bên cạnh bầu bạn vơi Lý Hàm chứ hắn chưa từng đến gặp nàng lấy một lần. Ở trước mặt một con chồn không chút nguy hại, hắn có thể bỏ đi mọi sự cảnh giác, nên từ từ, nàng cũng hiểu được tất cả những ước muốn của hắn, biết được tất cả các kế hoạch của hắn, cũng biết rằng sắp đến lúc hắn hành động rồi.
Vậy mà đúng lúc quan trọng này, hắn lại muốn đưa nàng ra khỏi cung. Thật đáng giận, nàng vẫn muốn được ở bên cạnh hắn, nhìn hắn quét sạch bè lũ hoạn quan vẫn tác oai tác quái bấy lâu nay để củng cố lại triều cương. Nàng muốn được nhìn thấy dáng vẻ oai phong lẫm liệt của hắn khi ấy.
Đêm mùa thu tháng Tám, tiết trời không lạnh lắm, cây cối trong ngự hoa viên vẫn tươi tốt sum suê, thỉnh thoảng còn vang lên tiếng dế kêu réo rắt. Khinh Phụng lướt qua sương mù, đi về phía điện Thái Hòa để gặp Lý Hàm, nhưng vừa đến nơi, nàng lại cảm thấy lo sợ, chẳng dám vào trong.
“Danh sách đại xá đó chắc chắn là do hắn thu xếp. Cho dù không phải hắn thu xếp, thì chắc cũng phải được hắn phê duyệt...” Nàng ai oán nhìn chằm chằm vào trong điện Thái Hòa vẫn đang chìm trong màn đêm đen kịt, cảm thấy ấm ức vô cùng. “Vì sao lại đuổi mình đi chứ?”
Có phải ba năm kia với hắn quả thực rất dài, đủ để hắn quên nàng rồi không?
Thật uổng cho nàng còn nghĩ rằng nàng sẽ chờ đợi đến một ngày hắn hoàn thành việc lớn, sẽ đón nàng về... Nhưng hôm nay, hắn lại đuổi nàng ra khỏi cung, ra khỏi cung rồi nàng còn lý do gì để gặp lại hắn dưới hình dáng con người nữa? Nàng cũng không thể ngày ngày ở trong cung bắt chuột ăn, càng không thể cả đời chỉ gặp hắn dưới hình dạng chồn được.
Trong lòng nàng cảm thấy rất phiền muộn, móng vuốt không ngừng cào lên gốc hoa mộc tê bên cạnh, coi như xả giận cho mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT