1.

Con trai của bảo mẫu sắp kết hôn, hỏi tôi có thể cho mượn chiếc Bentley đắt nhất trong ga-ra làm xe cưới không.

“Cô cả, cô cũng biết, người nghèo như chúng tôi chưa từng có ngày nào êm ấm, con trai tôi lấy vợ không dễ gì, chẳng qua là muốn giữ thể diện, cho con trai một đám cưới nở mày nở mặt thôi!”

Bảo mẫu xoa tay, nếp nhăn trên mặt sắp cười thành hình hoa cúc.

Tôi hiểu được, đám cưới mà, muốn làm linh đình cũng là chuyện bình thường.

Huống hồ chồng của bảo mẫu từng làm tài xế cho nhà tôi.

Lúc ba tôi lái xe thì xảy ra tai nạn ngoài ý muốn.

Để bảo vệ ba tôi, ông ấy đã đánh mạnh tay lái sang phải.

Ba tôi không sao, nhưng ông ấy ngồi ghế lái lại bị thương nặng, không qua khỏi.

Tôi vẫn luôn nhớ ơn nợ này.

Tôi lập tức đưa chìa khóa xe, còn lì xì mười vạn.

Kết quả ngày hôm sau khi tôi chuẩn bị đi làm, chiếc Bentley đã trở nên méo mó đến mức tôi không nhận ra.

Đầu xe bị lõm, đèn xe bị hỏng, lớp sơn bạc sang trọng cũng bị xước không ít.

Tôi hít sâu một hơi, vội vàng mở cửa xe.

Quả nhiên, không nhìn thì không biết, vừa nhìn đã giật mình.

Tay lái bọc da thật được đặt làm riêng đầy lỗ thủng, lưng ghế sau còn bị khoét một mảng lớn, thảm hại treo lơ lửng.

Trên thảm chân vốn sạch sẽ giờ chất đầy bụi bẩn và các loại túi rác, bốc mùi khó chịu.

Tôi tức giận đến mức chóng mặt, tạm thời chuyển sang làm việc online, quay về biệt thự tìm bảo mẫu, hỏi tại sao xe lại thành ra như thế này.

Tôi lên lầu thì thấy bảo mẫu vừa ngủ dậy, phòng chưa dọn mà đã vào bếp bắt đầu ăn ngấu nghiến.

Thấy giọng điệu tôi không tốt, thím ta đặt bát xuống, chẳng chút bận tâm.

Hùng hổ nói: “Thế nào? Cô muốn mắng bà già này à?”

“Mấy người có nhiều xe như vậy, cho chúng tôi mượn lái thì sao? Dù sao cũng chỉ để trong ga-ra bám bụi!”

“Năm đó, chồng tôi vì nhà mấy người mà mất mạng, bây giờ chỉ là một chiếc xe hỏng thôi, cô còn muốn tính toán với tôi?”

2.

Tôi sững sờ, tôi tự nhận mấy năm nay đối đãi đã đối đãi với bảo mẫu rất tốt rồi.

Vụ tai nạn năm đó hoàn toàn là lỗi của tài xế bên kia, được bồi thường gần một trăm vạn.

Nhà tôi vì nhớ ơn cũ, cũng đưa ra không ít tiền hỗ trợ.

Thậm chí tang lễ cũng là nhà tôi lo liệu.

Tôi thấy thím Vương một mình nuôi hai con không dễ dàng, nên đã để thím ta đến nhà làm giúp việc.

Mỗi tháng lương một vạn còn có các khoản phụ cấp khác.

Hai năm nay, thím ta nói sức khỏe không tốt, không làm được việc nặng, công khai lười biếng trong biệt thự.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play