“Tôi……” Sở Chu bị hỏi thì ngốc ra, nhất thời không hiểu rõ tình huống, không khỏi bắt đầu nói lắp “Đúng, đúng là độc thân, như, như vậy thì sao?”

Phó Tuân lúc này mới dần dần tỉnh táo lại, phát hiện vấn đề trước mắt không chỉ đột ngột mà còn khó hiểu, nhất thời cũng cảm thấy có chút ngượng ngùng, hơi liếc mắt sang chỗ khác, cứng ngắc nói “Thế à…… Khá tốt.”

Sở Chu “……?”

Hạ Nam Phong đi vào phòng, vừa kéo ghế dựa ngồi xuống, vừa giải thích cho bản thân “Tối nay Liễu Ca không rảnh, sau đó đúng lúc em gặp được Sở Chu ở cùng đoàn phim, nên thuận tiện dẫn cậu ấy tới, hai người……”

Cô ngẩng đầu lên nhìn thì mới phát hiện bầu không khí có hơi vi diệu*¹, bất chợt cảm thấy có chút kỳ quái “Hai người…… Làm sao vậy?”

Sở Chu xấu hổ mà lại không mất lịch sự mỉm cười “…… Không có gì.”

Phó Tuân thở dài ở trong lòng, nhận ra được mình đúng là đã hiểu lầm rồi, sau đó thì bắt đầu buồn bực, loại chuyện này rõ ràng tùy tiện đoán thử là đã có thể đoán được sự thật ngay, sao vừa rồi mình lại đột nhiên như vậy cơ chứ…… Không rõ lắm, lại vẫn có một cảm giác khó hiểu…… Chắc là cảm giác mất mát?

Hạ Nam Phong nhìn bọn họ một cái, đưa thực đơn qua “Hai người gọi món trước đi, em không biết chế độ ăn kiêng của hai người.”

Phó Tuân cầm lấy thực đơn rồi nhìn Sở Chu “Xem cùng nhau nhé?”

Sở Chu do dự một lát “…… Được.”

Lúc bọn họ đang xem thực đơn, Hạ Nam Phong móc điện thoại ra bắt đầu lướt Weibo, đang lướt thì cô đột nhiên đứng dậy, nghiêng người về phía trước tựa vào bàn chụp ảnh hai người bọn họ cùng với mình.

Nghe thấy một tiếng "tạch" nên Sở Chu ngẩng đầu lên.

Hạ Nam Phong chân thành nói “Ngại quá, quên tắt tiếng, hai người cứ xem tiếp đi.”

Sở Chu “??? Chị đang làm gì vậy.”

Hạ Nam Phong ngồi xuống, tiếp tục ấn điện thoại, như là đã để lộ ra thông tin gì đó, giọng điệu thản nhiên “Đương nhiên là buôn bán rồi, chúng ta là nghệ sĩ đó.”

Trực giác của Sở Chu phát hiện có biến, cậu lấy điện thoại mở Weibo ra, quả nhiên, Hạ Nam Phong vừa mới đăng một bài viết, chính là ảnh tự sướng ban nãy. Chỉ là bức ảnh tự sướng này lại chỉ lộ ra một con mắt của cô, đằng sau là cậu và Phó Tuân, sau đó caption là: [Tuân Chu? Tôi sẽ giúp mọi người biến nó thành sự thật <<đầu chó>>.]

Sở Chu hết lời để nói rồi.

“Không phải chị nói là buôn bán sao?!”

Hạ Nam Phong nói có sách mách có chứng, liếc mắt nhìn ngang ngó dọc khắp nơi “Tôi cũng không nói là buôn bán bản thân mà.”

Phó Tuân thò tới nhìn màn hình điện thoại của Sở Chu, giọng điệu thản nhiên “Không phải chụp rất đẹp sao, không sao đâu.”

Sở Chu lập tức trở nên căng thẳng, trong sự lễ phép còn có một chút ngượng ngùng “Không phải, chủ yếu là xào CP nhiều quá…… Tôi sợ sẽ gây phiền phức cho thầy Phó.”

Phó Tuân bình tĩnh nói “Giữa bạn bè với nhau, để fans tạo thành CP chơi một chút, không có vấn đề gì đâu.”

Sở Chu sau khi nghe xong thì đơ ra một lát, rồi mới dần dần phản ứng lại: Thầy Phó coi mình như bạn bè sao? Thế mà mình lại có thể làm bạn bè với cả thầy Phó!

Trong lòng cậu đột nhiên tươi tỉnh hẳn lên, trộm hoan hô nhảy nhót, ý cười không nhịn được tràn ra từ khóe môi.

Hạ Nam Phong cầm điện thoại xem bình luận, bên dưới có fans CP lại đây nhặt đường, còn có một ít fans của Phó Tuân và Sở Chu, nhưng càng có rất nhiều fans của cô, lúc này, cô đột nhiên thấy bình luận của Phó Trì bị các fan vớt lên, lên án bọn họ đi ăn thế mà lại không mời hắn.

Cô trả lời bằng mấy cái icon, sau đó thuận miệng bác bỏ lời nói của Phó Tuân, giọng điệu sâu không lường được “Giữa bạn bè với nhau, ghép CP chơi cũng không có vấn đề gì, thế thì tại sao khi người khác ghép anh với Phó Trì thành một đôi thì anh lại cảm thấy phản cảm, anh là người tiêu chuẩn kép như vậy hả? Vẫn là do anh đối xử đặc biệt với Sở Chu.”

“……” Phó Tuân lạnh nhạt nói “Sao lại có thể so sánh hai chuyện này với nhau được, Phó Trì lại không phải là người.”

Hạ Nam Phong “……”

Lúc này Phó Trì đang chơi điện thoại ở trong nhà, đột nhiên hắt xì một cái.

Không lâu sau, đồ ăn được bưng lên, bạn bè đi ra ngoài ăn cơm với nhau đều là vừa ăn vừa tám chuyện, bọn họ cũng giống như thế.

Hạ Nam Phong vừa gắp đồ ăn, vừa nói “Lúc trước tôi còn tưởng rằng chương trình này sẽ rất vui, mọi người đều được chơi vui vẻ, nhưng kết quả tập tiếp theo sẽ có người mà tôi ghét tới làm khách mời đặc biệt, khiến tôi không muốn đi quay.”

Sở Chu không hiểu “Sao chị lại biết được khách mời đặc biệt sẽ là ai, không phải tổ tiết mục sẽ không nói trước cho chúng ta biết sao.”

Hạ Nam Phong cắn thịt viên, vừa nhai vừa nói “Một người bạn của tôi đã nhìn thấy anh ta ký hợp đồng với đài truyền hình.”

Phó Tuân nâng mắt “Ai?”

“Hoắc Duẫn.” Hạ Nam Phong liếc mắt nhìn Phó Tuân một cái “Không phải anh nên rất quen thuộc với cái tên này sao, Sở Chu hẳn là không biết đây là ai nhỉ.”

Sở Chu gật đầu. Cậu không hiểu biết nhiều về Hoắc Duẫn cho lắm, chỉ biết người này cùng tuổi với Phó Tuân, tuy độ nổi của bọn họ ngang nhau nhưng thực lực của người này lại hơi kém hơn một chút, không lâu trước đây mới vừa đạt được giải thị đế nhờ vai nam chính của một bộ phim truyền hình, người ngoài giới thường xuyên so sánh hai người bọn họ với nhau, nhưng theo Sở Chu thì, chất lượng tác phẩm của Hoắc Duẫn lúc tốt lúc xấu, tất nhiên là không bằng Phó Tuân rồi.

Hạ Nam Phong nhắc mãi “Nam có Hoắc Duẫn, Bắc có Phó Tuân, không phải người ta vẫn thường xuyên nói như vậy sao.”

“Không biết.” Phó Tuân có hơi không quan tâm lắm “Truyền thông rất nhàm chán.”

Hạ Nam Phong hừ lạnh một tiếng “Anh cảm thấy nhàm chán, nhưng mỗi ngày người khác đều cùng với đối thủ của anh dẫm đạp lên anh đó, cách đây không lâu bọn họ còn mua được bản thảo, nói anh ta cạnh tranh vai nam chính của《 Phượng Hoàng Cung 》với anh, anh còn thua đấy.”

Sở Chu kinh ngạc “Còn có việc này?”

“Là do tôi chủ động từ chối bộ phim này.” mặt Phó Tuân không đổi sắc uống một ngụm trà, thong thả ung dung nói “Em xem, Sở Chu cũng không biết, có thể thấy được sức ảnh hưởng của đối phương không lớn.”

Sở Chu nhìn Hạ Nam Phong, tò mò hỏi “Việc chị chán ghét người này…… Còn có lý do gì khác sao?”

Hạ Nam Phong cụp mi, bĩu môi, do dự một lát rồi mới từ từ trả lời “Chắc là hai người không rõ lắm, nhưng nhân phẩm của anh ta…… Nếu như không thể chửi bậy, tôi cũng không có cách nào để tả được, —— lúc tôi mới quen biết với Liễu Ca, hai người cũng biết chứ.”

Sở Chu và Phó Tuân cùng nhau ngẩng đầu, nghe cô tiếp tục nói tiếp.

“Cách đây rất lâu, Liễu Ca đã từng hợp tác với Hoắc Duẫn một lần, sau đó……” sắc mặt của Hạ Nam Phong đột nhiên trở nên âm u, có chút khó có thể mở miệng “Sau đó bị quấy rầy, bị mấy tên nhà báo chụp được. Sau đó lại bị tài khoản marketing đưa tin, đoàn đội của Hoắc Duẫn thế mà lại đi trước một bước lật ngược phải trái, nói là Liễu Ca tự mình đi quyến rũ Hoắc Duẫn, muốn dựa vào việc này để nổi lên.”

“Tôi chả hiểu tên khốn họ Hoắc kia có mặt mũi lớn như vậy ở đâu ra, có thể dựa vào cái gì của anh ta để mà nổi lên? Nhang ở trước mộ của anh ta cũng chả khác gì mấy.” Hạ Nam Phong nói xong thì tự mình tức giận, đập một cái xuống bàn khiến Sở Chu hoảng sợ.

Phó Tuân hạ giọng “Vậy mà lại đánh đồng anh cùng với loại người này, toàn bộ giới truyền thông có thể đi khám mắt với nhau rồi.”

Hạ Nam Phong tiếp tục lên án “Chưa hết đâu, bọn họ còn mua rất nhiều tài khoản marketing cùng nhau bôi nhọ Liễu Ca, trong tối ngoài sáng ám chỉ cô ấy dùng gương mặt để nổi lên, có chỗ dựa rồi bị bao dưỡng linh tinh, tất cả đều là vô căn cứ, sau đó đám fans kia của anh ta cứ như bị trúng tà ấy, drama nào cũng chạy đến khu bình luận trên Weibo của Liễu Ca nói thấp hèn phạm tiện*² gì đó, từ ngữ bọn họ dùng đều mang tính vũ nhục, photoshop lung tung rối loạn hết cả lên lại còn ghê tởm nữa, làm loạn một đoạn thời gian rồi mới ngừng nghỉ, tôi tức đến nỗi xuất huyết dạ dày luôn.…… Nếu không phải Liễu Ca vốn dĩ đang an phận đóng phim, thì sóng gió có khi sẽ còn tồi tệ hơn, tất cả đều là do những lời bịa đặt ác ý gây nên, cho dù có giải thích như thế nào thì cũng vô dụng.”

Sở Chu đồng ý. Giới giải trí vốn dĩ chính là nơi mà dư luận dẫn đường thổi gió, hầu hết người qua đường đều chỉ là nghe thấy gió thổi ở đâu thì sẽ bay đến đó để hóng chuyện thôi, chỉ có một số người sẽ để ý tới sự thật, bởi vì xác nhận sự thật thì yêu cầu bạn phải có tinh lực dư thừa và chịu tốn thời gian, mà phần lớn mọi người thì chỉ muốn giải trí một chút mà thôi, sẽ không để ý xem tiết mục giải trí của bọn họ có xúc phạm tới người khác hay không đâu. Theo bọn họ thì, cùng nhau anti một người hay làm fan của một người cũng không có gì khác nhau, đều chỉ là giải trí thôi.

Hạ Nam Phong chống đầu thở dài “Phiền thật đấy, vì sao loại người này lại muốn tham gia chương trình cơ chứ, tổ tiết mục thật là vì nhiệt độ và ratings mà chả có đạo đức gì cả. Căn bản là không muốn nhìn thấy hắn, sao lúc trước Liễu Ca lại không phá nát cái mặt của anh ta luôn đi, quá dịu dàng rồi……”

Sở Chu sửng sốt “Lúc ấy chị Liễu Ca, đã đánh Hoắc Duẫn hả?”

“Đúng vậy, sau khi bị quấy rầy, cô ấy ở sau sân khấu đã tát hắn ta hai cái.” Hạ Nam Phong nói cứ như là chuyện đương nhiên “Nhưng mà không bị truyền thông chụp được.”

Sở Chu lại nghĩ tới dáng vẻ thần tiên của chị Liễu Ca đã biến mất dưới tiếng cười hào phóng kia, đột nhiên cậu lại không cảm thấy ngạc nhiên nữa, mà lại còn có chút khâm phục.

Hạ Nam Phong lộ vẻ lo lắng “Tôi nghe nói thái độ của Hoắc Duẫn đối với việc quấy rầy sao nữ là bình thường, tôi yếu đuối lắm, nhỡ như bị anh ta quấy rầy, tôi cũng chỉ có thể khóc thôi.”

Sở Chu an ủi cô “Yên tâm đi, chúng ta có nhiều người như vậy, anh ta sẽ không dám quá kiêu ngạo trên chương trình đâu, tôi và thầy Phó sẽ bảo vệ chị!”

Phó Tuân yên lặng gật đầu.

Hạ Nam Phong trêu chọc Sở Chu “Cậu thì quên đi, nhỡ đâu anh ta còn thích cả đàn ông thì phải làm sao bây giờ, cậu tự để ý bản thân đi.”

Sở Chu xấu hổ nở nụ cười, nhẹ giọng nói “Chuyện này không có khả năng đâu…… Chị nói là anh ta chỉ thích quấy rầy sao nữ thôi, tôi còn có thể bẻ cong anh ta trong nháy mắt được sao.”

Phó Tuân nhìn Sở Chu, nhẹ giọng lẩm bẩm “…… Rất nguy hiểm đấy.”

“Cái gì cơ?” Sở Chu quay đầu lại.

Phó Tuân yên lặng ăn cơm “Không có gì.”

__________

Không lâu sau, tập hai cũng đã được phát sóng, lần này, rất nhiều người đã xem tập một nhưng không cắn Tuân Chu, nháy mắt đã cắn chặt.

Chả ai trốn được bản chất loài người.

Đặc biệt là khi hai người dùng bộ đàm hợp tác giải mật mã, cùng nhau đối lập với hai đội còn lại, Phó Tuân và Sở Chu vừa thông minh lại còn có vẻ phối hợp rất ăn ý, sau tập này thì fans đã tăng lên một đống. Xếp hạng của siêu thoại Tuân Chu thẳng tắp bay lên, fan nữ của CP đều giống như ăn Tết.

Nhưng bởi vì đoạn kết của tập hai là cảnh Sở Chu cõng Hạ Nam Phong đến chỗ tập hợp, Hạ Nam Phong giải thích là do cô bị ngã, cho nên có một nắm người bắt đầu sờ mó cắn lấy nổi lên CP #Chu Nam#, nhưng chín mươi phần trăm những người ship CP này cũng ship CP Tuân Chu, muốn hỏi là tại sao hả ——

Rốt cuộc thì chính chủ cũng đã đăng Weibo thừa nhận ship Tuân Chu rồi, bọn họ có thể làm sao bây giờ!

Nhưng bên phía chương trình lại cố ý tạo ra đề tài để bàn tán, bọn họ đăng một đoạn ngắn của tập ba lên trên Weibo, để lộ việc Phó Trì nói muốn tới áp chế Phó Tuân, cùng với hình ảnh Phó Trì chiến đấu với Phó Tuân chớp qua trong nháy mắt, còn để Sở Chu xuất hiện ở đằng trước, CP siêu nổi tiếng với đồng nghiệp của Phó Tuân, fans của CP song Phó đột nhiên như tro tàn lại cháy, sôi nổi bình luận trên Weibo.

[Chồng chồng họ Phó của tôi đột nhiên buôn bán!!!!]

[Anh Trì chính là người vợ Tào Khang*³ đó, cuối cùng cũng xuất hiện rồi.]

[Tôi hiểu rồi, trận chiến này <<đầu chó>>, tôi đánh cược trước là anh Trì sẽ thắng.]

[Tôi ra lệnh cho các người lập tức phát tập ba đi!!!]

Thậm chí còn có Wei chủ giải trí nhìn xa trông rộng, suy đoán trước: Dự tính là sẽ có một cuộc tình tam giác, #Trì Tuân#, #Tuân Chu#, hồ ly tinh báo động trước, học sinh cuối cấp*⁴ đứng núi này trông núi nọ báo động trước, hoa hồng trắng hoa hồng đỏ báo động trước, vẫn luôn vô cùng yên tĩnh báo động trước, được, tôi đã nói xong rồi, xin hỏi các mommy cắt ghép video đang ở nơi nào, mau tung cơm chó ra đi <<đầu chó>>.

Tất cả các bình luận đều phụ họa:

[NSDD, trời giáng và trúc mã cùng tranh đấu với nhau, tôi hưng phấn quá đi mất.]

[Làm cái gì là vui sướng nhất, làm tam giác là vui sướng nhất.]

[Hình tam giác là hình dạng ổn định nhất đó.]

[…]

Hạ Nam Phong dùng nick phụ đúng lúc lướt đến bài đăng này, cảm thấy rất thú vị, lập tức chia sẻ cho ba người bọn họ xem.

Sau khi Phó Trì đọc xong thì cười to, đắc chí nói: [Bọn họ cảm thấy, nếu so với Phó Tuân thì tôi mới là công, mà là công thì đều rất đẹp trai, cho nên chứng minh tôi đẹp trai hơn Phó Tuân! Hahahahahahahahahahaha…]

Hạ Nam Phong nhận được tiếng "ha" tràn đầy màn hình của Phó Trì, đột nhiên cảm thấy hối hận vì đã chia sẻ cho hắn.

Sở Chu vẫn ngại ngùng trước sau như một: [Những thứ như thế này thì chị cứ tự mình xem là được, không cần phải chia sẻ lại cho tôi đâu!!!]

Hạ Nam Phong: Chết tiệt, cậu cũng chu đáo thật đấy.

Mà sau khi Phó Tuân nhấn vào link Hạ Nam Phong gửi, đột nhiên lại sinh ra lòng ghét bỏ, lập tức nhấn nút khiếu nại.

Lý do khiếu nại: Không phải tin tức có thật.

Sau đó anh nhắn tin trả lời: [Anh đã khiếu nại rồi, nếu còn có nữa, thì giúp anh khiếu nại luôn đi, cảm ơn.]

Hạ Nam Phong “……”

[Hạ Nam Phong: Nếu chỉ có Tuân Chu, thì cũng khiếu nại sao?]

[Phó Tuân: Cái này thì không cần, fans giải trí mà thôi, không phải vấn đề to tát gì.]

Hạ Nam Phong cạn lời rồi. Người này thật sự không phát hiện ra rằng mình rất tiêu chuẩn kép sao???

Vài ngày sau, buổi ghi hình cho tập thứ năm đã bắt đầu.

Đúng là Hoắc Duẫn đã xuất hiện.

$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$

Editor: YingTheBunny tại Wattpad.

*¹: Mầu nhiệm kỳ diệu.

*²: "Phạm tiện" là tiếng mắng chửi, có ý khinh thường lê can tâm chịu nhục. Tui sẽ để nguyên QT.

*³: Một người vơk luôn ở bên chồng lúc khó khăn hoạn nạn, cùng chồng vượt qua mọi thử thách để giữ gìn hạnh phúc gia đình.

*⁴: Gốc là "năm thứ ba".

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play