Người đàn ông trước mắt có vóc dáng cao dài, mày kiếm mắt sáng, vẻ ngoài đẹp trai, mái tóc xám bạc gọn gàng rũ ở trên trán, lộ ra một tia khí chất hào phóng, khuyên tai trên vành tai có hơi lóe sáng ở dưới ánh đèn, tựa như có thể nghe thấy tiếng "đinh ——" của kim loại.
Đào Diệc Ngôn, mấy năm trước hắn ta là vị trí Center kiêm chức đội trưởng của một nhóm nhạc nam đình đám nhất trong nước, hiện giờ thì là sao nam lưu lượng hàng đầu, nổi đến mức nào á, nếu như so sánh một chút, thì lưu lượng của một mình hắn ta cũng có thể đánh được mười Lâm Vũ Thanh.
Mà Sở Chu và hắn ta lại quen biết lẫn nhau trước khi xuất đạo.
Sở Chu không có tình cảm thừa thãi gì với hắn ta hết, chỉ là thuần túy cảm thấy hơi bực bội mà thôi.
Còn vì sao lại cảm thấy bực bội, chờ bạn đi làm đã nhiều năm rồi đi họp lớp, nhìn thấy người năm đó thành tích không bằng bạn vậy mà lại là ông chủ lớn của một công ty đã được niêm yết, còn bạn thì vẫn đang ở công trường dọn gạch, khi đó thì bạn cũng sẽ phát cáu thôi.
Rốt cuộc thì tuy rằng Sở Chu có thể được coi như là người tốt, nhưng cũng không phải là một vị thánh đâu.
Khí chất của Đào Diệc Ngôn cũng không sắc sảo như lúc ở trên sân khấu, khi đối mặt với Sở Chu, thật ra hắn ta lại vô cùng dịu dàng “Đã lâu không gặp, Tiểu Chu, lâu lắm rồi cậu cũng chưa liên lạc với tôi.”
Sở Chu lễ phép mỉm cười “Không có việc gì cho nên không cần phải đi làm phiền cậu.”
Giọng điệu và thái độ rất tự nhiên, ứng xử đúng mực, gãi đúng chỗ ngứa, giống như bọn họ có thể mà cũng có thể không phải là hai người xa lạ.
Đào Diệc Ngôn im lặng một lát, cảm xúc trong mắt hắn ta dần dần tụ lại với nhau, biến ánh mắt của hắn thành một nơi hỗn loạn, khó mà phân biệt được cảm xúc. Hắn nhìn Sở Chu đang dựa vào tường không có cách nào để lùi về phía sau thì tiến về phía trước một bước, để người ở phía đối diện của hắn ta bị nhấm chìm vào trong cái bóng của hắn, hắn từ từ hạ giọng xuống, ngữ khí có hơi mờ ám “Tiểu Chu, tôi vẫn luôn rất nhớ cậu.”
Sở Chu khoanh tay, cả người nổi một trận da gà. Vốn dĩ là cậu muốn lịch sự làm một người xa lạ, nhưng không nghĩ tới là Đào Diệc Ngôn lại không biết điều như vậy, sắc mặt xưa nay chưa từng có trở nên lạnh nhạt, bộ dạng như việc này chả liên quan gì tới mình “Ồ.”
“……” Đào Diệc Ngôn phát hiện thế mà mình lại không thể khiến cho Sở Chu lay động, có chút không cam lòng tiếp tục nói “Tôi đang muốn đầu tư vào một bộ phim điện ảnh, dàn diễn viên ổn lắm, nếu như cậu muốn thì tôi có thể cung cấp cho cậu một vai diễn tốt.”
Sở Chu đột nhiên cảm thấy cạn lời.
Đào Diệc Ngôn cho rằng lời nói của mình đã làm cậu lay động, hắn ta chậm rãi vươn tay ra, nghĩ muốn đặt ở trên vai cậu “Nếu như cậu muốn nói thêm về chuyện này, có thể tới nhà của tôi, chúng ta cùng nhau bàn bạc……”
Sở Chu cản tay hắn lại “Cảm ơn lời mời của cậu, nhưng không cần đâu.”
“Tại sao?” sắc mặt của Đào Diệc Ngôn tối sầm đi, hắn hơi híp mắt, âm thầm lộ ra vẻ kiêu ngạo ở trên mặt “Không phải cậu vẫn luôn flop à, có vai diễn mà cũng không muốn?”
“…… Hả?”
Sở Chu tức giận cười, cậu biết tình huống của chính mình, một lời nói thật cũng sẽ không khiến cậu đau lòng, nhưng cố tình người ở trước mắt này lại là người duy nhất không có tư cách nói ra những lời này, nó có vẻ vớ vẩn vô cùng mà hắn ta lại không hiểu được.
“Flop? Hóa ra đóng phim với tôi lại là flop à, xem ra tôi cũng không nổi lắm*¹.” Một giọng nói tùy tiện đột nhiên vang lên từ bên cạnh, Phó Trì duỗi tay ra, ôm lấy bả vai của Sở Chu kéo cậu ra khỏi bức tường, xem xét nhìn Đào Diệc Ngôn một cái “Ồ, đây không phải là ngôi sao lớn à.”
Đào Diệc Ngôn ngẩn người, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc “Phó…… Phó Trì?”
Cho dù hắn ta có nổi như thế nào đi nữa thì vẫn có giới hạn, so với diễn viên thực lực cấp bậc ảnh đế như Phó Trì, khí thế của hắn cũng phải thấp xuống một chút.
Sở Chu thầm thở phào trong lòng, nhìn về phía Đào Diệc Ngôn, khôi phục vẻ lịch sự “Xin hỏi, cậu còn có việc gì nữa không?”
“…… Không, tôi còn có việc, đi trước.” Đào Diệc Ngôn hậm hực rời đi.
Phó Trì đưa cái hộp đựng huy hiệu kỷ niệm cho Sở Chu, nhìn hướng mà Đào Diệc Ngôn rời đi, tò mò hỏi “Cậu bị tra hỏi à?”
“…… Cũng không sai lắm.” Sở Chu ngừng một chút rồi nhẹ nhàng cười, nói lời cảm ơn “Vừa rồi cảm ơn anh Trì, nếu như không còn việc gì nữa thì tôi cũng đi trước đây.”
Sau khi Sở Chu rời đi, Phó Trì dựa vào tường, lấy điện thoại ra nhắn tin cho Phó Tuân.
[Không phải cậu muốn điều tra Sở Chu sao, tôi cho cậu một ý tưởng này.]
[Cậu có biết Đào Diệc Ngôn không?]
Tin nhắn vừa mới được gửi đi, Phó Tuân đã lập tức trả lời.
[Phó Tuân: Tôi có biết người này, hắn ta thì có quan hệ gì với Sở Chu?]
[Phó Trì: Có quan hệ gì thì cậu đi mà điều tra, tôi làm sao mà biết được, đồ ngốc.]
[Phó Trì: Tôi còn có việc, không nói chuyện được nữa.]
Phó Tuân “……”
—— Vậy mà còn bị hắn tận dụng cơ hội mắng một câu.
Mặc kệ Phó Tuân cảm thấy có hơi khó hiểu, nhưng anh vẫn đưa thông tin mà Phó Trì cung cấp chuyển tiếp sang cho Hà Châm.
__________
Chị Tiểu Mạc lại cho Sở Chu đi thử vai phụ của một bộ phim cổ trang, lại là một nhân vật không sống được đến một tập. Sau khi ký hợp đồng xong Sở Chu còn trêu chọc chị Tiểu Mạc, nói vận may của cô còn khá tốt, chỗ nào cũng có thể kéo được vai diễn nhỏ, ít nhất cũng không để cậu bị chết đói. Chị Tiểu Mạc cũng bất đắc dĩ lắm, nói công ty bọn họ không được lợi hại, cũng chỉ có thể dựa vào vận may của cô thôi.
Thật ra Sở Chu biết, chị Tiểu Mạc mỗi ngày đều vội vàng làm việc liên tục, nhưng vẫn luôn nỗ lực giúp cậu tìm công việc để làm, chỉ là lòng thì có nhiều mà sức thì không đủ mà thôi. Đối với người chỉ còn lại hạn hợp đồng một năm như cậu, thì đúng là đã cố gắng hết sức rồi.
Lại qua hai ngày, tập đầu tiên của《 Vương Bài Quyết Đấu Đại Mạo Hiểm 》cuối cùng cũng đã được phát sóng cho mọi người xem.
Với tình huống nội dung không tệ, đài Thanh Mang cắt ghép biên tập và hậu kỳ lại rất thú vị, các trang Weibo giải trí đều chụp hình thảo luận, dẫn tới một trận lại một trận "Hahahahaha" liên tiếp hòa vào với nhau. Đêm đó, Weibo cứ thế diễn ra một cuộc thảo luận sôi nổi, chủ đề này đi thẳng một đường về phía trước, tỉ lệ click cũng nhất thời cầm cờ đi trước ở trên bảng xếp hạng chương trình của đài Thanh Mang.
Sở Chu cũng bật TV, vừa cắn hạt dưa vừa xem chương trình, không thể không nói đúng là cắt ghép thú vị thật, còn rất kích thích, đặc biệt là lúc Phó Tuân nhắm mắt lại đánh Thái Cực Quyền, cắt nối biên tập còn ghép cả BGM rất hợp với tình hình, khiến cậu xem xong thì phải nằm cười ở trên sofa tầm năm phút.
Đoạn này chắc là sẽ lên hot search thôi. Cậu nghĩ.
Sau đó thì cậu nhìn thấy đoạn Phó Tuân ôm cậu dựa vào tường, cậu sợ tới mức hạt dưa rơi mất.
Quả nhiên, có tư liệu tốt như vậy mà lại không dẫn đường cho CP là không có khả năng, lòng dạ của tổ tiết mục không cao như thế. Đầu tiên, editor ghép thêm hiệu ứng hoảng sợ cho Sở Chu, hết hoảng sợ rồi thì ghép thêm hiệu ứng màu hồng phấn vào, hình ảnh chậm lại, BGM vẫn là nhạc《 Căn phòng đầy lãng mạn*² 》.
Còn may là thời gian của hiệu ứng không dài, hình ảnh màu hồng lại lập tức trở về như cũ, BGM cũng biến thành đoạn nhạc xé bảng tên khẩn trương kích thích.
…… Tổ tiết mục cắt nối biên tập đúng là co giãn vừa phải thật. Sở Chu yên lặng đánh giá.
Mà giờ phút này, trên mạng đã xôn xao hết cả lên.
#Phó Tuân đánh Thái Cực Quyền# đã bị treo ở trên top hot search, theo sau là #Phó Tuân bẻ ngón tay#, #Phó Tuân té ngã# cũng lục tục leo lên hot search, hot search ngu ngốc cũng từ đây một phát không thể cứu được, người qua đường ai cũng "hahaha", fans đều đang đắm chìm ở trong sự tương phản đáng yêu thật lớn đến nỗi không thể tự kiềm chế nổi, sôi nổi hét chói tai: Thế mà nam thần lại còn có thể hài hước như vậy??? Ấy ấy, cho dù anh ấy có ngốc nghếch như thế nào đi nữa, thì tôi cũng vẫn có thể điên cuồng.
Đột nhiên, bot giả trên Weibo lại đăng một bài viết mới: Đã tìm ra được lý do tại sao Phó Tuân lại không thích xuất đầu lộ diện rồi, hóa ra là do sợ bị người khác phát hiện trước kia mình vì đánh Thái Cực Quyền mà đã trốn tiết toán.
Phía dưới bình luận đều là:
[NSDD*³]
[Nói đúng lắm, tôi là giáo sư toán đây.]
[NSDD, tôi chính là Thái Cực Quyền, bị đánh thảm lắm.]
[Đã đọc được bài viết của bot.]
__________
Lúc mọi người còn đang trêu chọc Phó Tuân, một nick Weibo có fan đông đảo đã đăng bài lên, cắt đoạn Phó Tuân bế Sở Chu dựa trên tường ra, tiêu đề là “Thử hỏi xem trên đời này có chị em nào lại không muốn trở thành Sở Chu cơ chứ?”
Bài viết này dần dần bị share lại cùng với bình luận ngày càng sôi nổi, các tài khoản marketing cũng bắt đầu khuân vác Weibo, #Ai lại không muốn trở thành Sở Chu# do độ nổi của Phó Tuân mà lên như diều gặp gió, cũng leo lên được top hot search. Tên của Sở Chu cũng dùng cách này mà bị mọi người nhớ kỹ.
Fans của Sở Chu khổ mãi mới sướng, sôi nổi thổi kèn, moi đôi chân đã bị chôn nhiều năm lên, cuối cùng cũng được tiến vào trạng thái chiến đấu, bắt đầu điên cuồng buôn bán lợi ích ở hot search: Nhìn xem anh trai của chúng tôi đi!!! Mọi người nhìn khuôn mặt này đi, nhìn khả năng diễn xuất mà xem, tuyệt đối không lỗ!! Chắc chắn là đáng giá! Hãy tới đây với kho báu rụt rè của chúng tôi đi!
Mà lúc này, một nhóm người khác đã bắt đầu xoa tay hầm hè, một nick Weibo giải trí đăng bài tuyên truyền giác ngộ: Trời ơi, đây còn không phải là tổng*⁴ công và thụ hiểu chuyện nghe lời sao? Đây chính là ôm trực tiếp ấn lên trên tường đấy, cưỡng ép cướp đoạt còn có cả hắc hóa dạy dỗ thơm ngon nữa, mấy người không cảm thấy là CP này, có thể thành thật sao?
Người tung kẻ hứng, ngàn hứng, vạn hứng……
Siêu thoại CP Tuân Chu nháy mắt đã được thành lập, chiêu binh mãi mã, hơn nữa càng ngày càng có xu hướng lớn mạnh hơn, trong đó có không ít người qua đường đã xem chương trình, còn có không ít fans gốc của Phó Tuân và Sở Chu.
Sau đó lập tức đã có người nhanh chóng nhảy từ siêu thoại sang video của Tiễn Lan Chu, hoan hô nhảy nhót: Tôi tuyên bố rằng chúng ta ship được real rồi, Tuân Chu tuyệt đối real! Không tin thì bạn nhìn xem, editor Nguyệt Lão đã ghép trước cho chúng ta rồi đó!
Trải qua sự kiện Tần Ngăn come out, vụ đó lớn đến mức kinh động đất trời, cho dù có rất nhiều người chưa từng xem video của Tiễn Lan Chu, nhưng cũng đã nghe qua tên tuổi của mommy này rồi. Vì thế bình luận toàn là hoan hô:
[Tốt, tôi tuyên bố, tôi chính thức bước lên con đường này.]
[Phát đồ ăn tại đây nè.]
[Tôi thắp hương bái Phật, mommy mau phát cơm đi! Tôi đã chuẩn bị sẵn tiền biếu rồi.]
[……]
Không chỉ có thế, các cô gái là fans CP căn bản còn cầm kính lúp soi từng bức ảnh một, sau đó chụp lại đăng lên siêu thoại, tìm ra đường trong đó. Chẳng hạn như là, khi ở trên thuyền và trên xe, hai người bọn họ vẫn luôn ngồi cạnh nhau, Phó Tuân luôn thích kéo Sở Chu, ánh mắt Phó Tuân nhìn Sở Chu và ánh mắt anh nhìn người khác có chút không giống nhau…… Thậm chí còn có người đi soi lúc quay tập một, Sở Chu có đăng ảnh chụp giống với ảnh mà phòng làm việc của Phó Tuân đã đăng, giống như là thám tử bắt đầu phá án, nói hai bức ảnh này có phong cảnh và thời gian nhìn qua không khác nhau lắm, rõ ràng là chụp cho người kia, lại căn cứ vào góc chụp, cuối cùng suy luận ra, ảnh chụp là do hai người bọn họ chụp cho nhau!
Nói tóm lại, Tuân Chu là thật đó!
Cùng lúc đó, rất nhiều fan only của Phó Tuân khó chịu: Tuyến 18 chui từ đâu ra định ăn không của nam thần nhà tôi vậy? Muốn cọ nhiệt độ à, cậu mà cũng xứng sao?
Mà fans của Sở Chu cùng rất nhiều fans CP cũng khó chịu, sôi nổi đăng Weibo phản bác, cũng tung các chứng cứ ra, nói có sách mách có chứng: Thấy rõ chưa? Ai ăn không nào? Rõ ràng mỗi lần đều là Phó Tuân chủ động đó có được không?
Fan only của Phó Tuân xem như là một nhà tương đối khiêm tốn nho nhã, nhìn thấy ảnh chụp thì nhất thời cũng cảm thấy đuối lý, không có tự tin lại đi mắng Sở Chu, cho nên chỉ sôi nổi thế thôi, chỉ có một số ít fan bạn gái không quá lý trí còn yên lặng mắng: Sở Chu là đồ hồ ly tinh, sao mọi việc lại trở nên vô lý và khó hiểu như vậy cơ chứ*⁵.
Fan only của Sở Chu nhìn thấy thì đều bật cười, sau đó lập tức tụ lại với nhau bởi vì sau khi xem xong chương trình có fans tăng rất nhiều, phải đi quản lý mấy bài viết bôi đen thôi.
Chờ đến khi Sở Chu lên Weibo thì đã bị tin tức chật kín dọa sợ rồi, có rất nhiều fans gửi tin nhắn cổ vũ, fans trên Weibo cũng tăng lên, bình luận cũng nhiều hơn.
Mà lúc cậu đổi sang nick Tiễn Lan Chu, video đợt trước đã bị mọi người đào lên, một cái tên kêu "Không Phải Một Người Tuân Chu" đã gửi cho cậu một cái lì xì.
Sở Chu mở tin nhắn ra, phát hiện "Không Phải Một Người Tuân Chu" chính là "Một Người Cửu Ngũ Hố", cô ấy đã sửa tên.
[Tiễn Lan Chu: Cảm ơn, nhưng mà tôi không cần lì xì đâu.]
[Không Phải Một Người Tuân Chu: QAQ thần tiên à, đây là tiền nhang đèn tôi cúng cho cô đó, về sau tôi sẽ bái lạy ở dưới chân mommy, hôm nay tôi đã đã phi thăng, trời cao của tôi ơi.]
[Tiễn Lan Chu:...]
[Không Phải Một Người Tuân Chu: Chia sẻ siêu thoại <<Tuân Chu>>]
Sở Chu nhấn vào thanh công cụ tìm kiếm mới phát hiện, quả nhiên là mình đã lên hot search rồi, hơn nữa trong hot search đúng là đã có người bắt đầu ship CP. Cậu do dự trong chốc lát rồi vẫn quyết định vào siêu thoại Tuân Chu nhìn ngó, lọt vào tầm mắt chính là một đoạn văn ngắn: [Bàn luận về Tuân Chu và tổng công hắc hóa dạy dỗ cưỡng ép cướp đoạt áp dụng phân tích……]
Cậu lập tức tắt đi.
Cưỡng ép cướp đoạt, cả đời này cậu cũng không muốn nhìn thấy bốn chữ này nữa đâu.
Sở Chu lại quay về với thảo luận về chương trình, #Hạ Nam Phong công chúa# cùng #Lâm Vũ Thanh thảm# cũng lên hot search, chỉ là nhiệt độ không cao Phó Tuân mà thôi, hot search kia của cậu có nhiệt độ cao cũng là mượn lưu lượng từ Phó Tuân, đồng dạng cũng có người ship Hạ Nam Phong và Lâm Vũ Thanh, tiêu đề là #Phong Thanh#, nhưng nhiệt độ không được cao như #Tuân Chu#.
Đúng lúc Sở Chu định tắt điện thoại, Hạ Nam Phong lại share Weibo tới.
[Hạ Nam Phong: Chia sẻ siêu thoại Weibo <<Tuân Chu>>……]
Sở Chu “……” Con mẹ nó, còn chưa đủ à.
[Hạ Nam Phong: Hahahahahahaha không dễ dàng nhưng cuối cùng cậu cũng có nhiệt độ rồi! Mẹ yêu cậu lắm nè rụt rè ~]
[Sở Chu: Chị có thể cách xa cuộc sống của fans ra một chút có được không.]
[Hạ Nam Phong: Không được đâu, tôi là thiếu nữ lướt web đó.]
Sở Chu thở dài, hơi lo lắng hỏi: […… Thầy Phó sẽ không tức giận chứ, cọ nhiệt độ của anh ấy tôi thấy ngại quá đi.]
Một lát sau mới có tin nhắn trả lời.
[Hạ Nam Phong: Cậu coi thường đoàn đội của anh Tuân quá đó, anh ấy xuất đạo lâu như vậy rồi, có bao nhiêu người muốn cọ CP với anh ấy đấy, cậu xem có người nào đã thực hiện được chưa? Đều là vừa có manh mối thì đã bị bóp chết rồi. CP này của cậu có thể phát triển, khẳng định là bởi vì anh Tuân ngầm đồng ý.]
Sở Chu đột nhiên run rẩy ở trong lòng.
Thầy Phó ngầm đồng ý? Vì sao thế, anh ấy cũng có được chỗ tốt nào đâu……
[Hạ Nam Phong: Chia sẻ Weibo <<Tuân Chu siêu thoại>> Hồ ly lớn lạnh lùng kiêu ngạo X Thỏ trắng nhỏ mềm mại……]
Sở Chu nhìn thấy tiêu đề này thì ngại ngùng: Đây là thứ đáng hổ thẹn gì vậy!! Động vật mà cũng nghĩ ra được nữa!
[Sở Chu: Chị tự mình xem đi! Không cần gửi qua đây nữa đâu, cảm ơn!]
[Hạ Nam Phong: Hì hì.]
__________
Bên kia.
Phó Hàn Xuyên ở trước mặt Phó Tuân, nhấn vào hot search #Phó Tuân đánh Thái Cực Quyền#, rồi cười với điện thoại suốt mười phút liền.
Phó Tuân ngồi ở sofa, vẻ mặt cũng không tốt “Anh dứt khoát cười đến chết đi.”
“Quả nhiên, để cậu đi tham gia chương trình giải trí là quyết định đúng đắn nhất của anh.” Phó Hàn Xuyên lau nước mắt chảy ra vì cười “Sao trước đây anh lại không phát hiện ra cậu có tài năng làm danh hài thế nhỉ.”
Phó Hàn Xuyên hỏi người đại diện Từ Hồng đang đứng ở một bên “Đánh giá chắc là vẫn còn tốt nhỉ, nó không mất fans chứ.”
Từ Hồng gật đầu, lại chần chờ một lát, nghiêm túc báo cáo “…… Nhưng đang có tài khoản marketing mượn chủ đề bắt đầu phốt cậu ấy, khả năng là do người khác mua, nhưng chúng ta đã phát hiện ra manh mối để kịp thời xử lý, còn chưa bị lộ ra.”
“Phốt tôi?” Phó Tuân tò mò “Phốt tôi cái gì.”
Từ Hồng từ từ nói “Phốt cậu học toán không tốt, ngày thường thì giả vờ thành nhà văn nửa vời, nói giới giải trí chính là bởi vì tồn tại loại người như cậu mà như một đĩa đồ ăn hỗn loạn, khí đen dày đặc, giải được đề phương trình thì mới là người học giỏi.”
Phó Tuân nghe xong càng hoang mang hơn “……?”
Sau khi Phó Hàn Xuyên nghe xong thì lại cười “Logic kiểu gì vậy, không thể hiểu được, rắm chó cũng không đánh.”
Từ Hồng nghiêm mặt nói “Nhưng điều này chứng minh, tuy rằng vị trí hiện tại của Phó Tuân rất cao, nhưng vẫn còn có rất nhiều đối thủ, không thể buông lòng cảnh giác được.”
Phó Tuân cảm thấy có hơi nhàm chán, Từ Hồng còn đang nói cái gì, anh cũng chẳng nghe thấy nữa rồi, suy nghĩ chậm rãi bay xa.
Lúc này, WeChat đột nhiên có thông báo, Phó Tuân mở ra xem.
[Hà Châm: Tôi điều tra được một chuyện rồi, cậu có muốn xem trước không?]
__________
Trong một căn chung cư cao cấp ở một khu chung cư thành phố B, Đào Diệc Ngôn vừa chơi di động, vừa nghe người đại diện ở trong nhà lải nhải.
“Sau buổi biểu diễn thì phải đi tập luyện……”
“Ừ.”
“Mấy ngày nữa có một đạo diễn muốn gặp mặt cậu.”
“Ồ.”
“…… Cậu có đang nghe không đấy?”
“Không có.”
“……”
Đúng lúc người đại diện đang không biết phải nói gì, Đào Diệc Ngôn đột nhiên mở miệng “Đêm nay chương trình giải trí này hình như rất hot, tôi xem Weibo đều đang thảo luận cái này.”
Người đại diện hỏi “Sao đây? Cậu muốn đi à? Nhưng mà lịch trình của cậu còn nhiều lắm, cậu không muốn nghỉ ngơi sao.”
Cuối cùng Đào Diệc Ngôn cũng ngẩng đầu lên “Chỉ quay mấy ngày mà thôi, sẽ không sao đâu.”
Người đại diện “Nếu như cậu muốn đi, chắc chắn bọn họ sẽ chào đón cậu, để tôi liên lạc giúp cậu nhé.”
Đào Diệc Ngôn gật đầu “Cảm ơn.”
“Nhưng khả năng là không thể lập tức sắp xếp được đâu, lịch trình dạo gần đây của cậu tương đối nhiều, chắc là sẽ phải đẩy nó về sau một chút.”
“Không sao, có thể đi là được.” ngón tay Đào Diệc Ngôn lướt qua hình ảnh của Sở Chu, ánh mắt dần dần tối sầm xuống, còn nổi lên một chút lửa giận, tựa như bị bóng đè suy nghĩ “Tôi không sợ việc phải chờ.”
$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$
Editor: YingTheBunny tại Wattpad.
*¹: Quả "không nổi lắm" gốc là "quá khí":)))))
*²: Không biết là nhạc gì đâu, nhưng theo tui đoán thì chắc là kiểu nhạc không lời?
*³: NSDD là bạn nói đúng đấy.
*⁴: Gốc là năm thượng công:Đ
*⁵: Không biết do não lag hay gì nhưng đọc QT trong hoang mang 100.... Gốc là "Sở Chu hồ ly tinh, chờ mọi việc như thế phi thường không đâu vào đâu mà lại không thể hiểu được nói." ai biết thì bảo tui nhé....
P/S: Tui vừa xem....sau này sẽ lòi ra 1 chương hơn 9k từ nhé 🤡
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT