"Mấy bà nhìn thấy bài post trên diễn đàn chưa? Bởi vì phải lên nên 408 có thêm người mới, không phải học sinh lớp 12 trường chúng ta!"
"Rốt cuộc là thần thánh phương nào thế? Chơi nhảy dù dị ai chơi lại?"
"Nghe nói chuyển đến từ huyện Thanh Viễn phía nam, không biết có phải do ekip chương trình tìm tới không."
"Nếu là ekip chương trình đào tới, hẳn là đại thần nhỉ?"
"Tui chỉ quan tâm cậu ấy lớn lên có đẹp trai hay không thôi! 408 được mệnh danh là phòng ký túc đại thần đó, ai nấy đều đẹp nhức nách."
"Nghe nói mấy ngày trước cậu ta có đến trường rồi, có người đã nhìn thấy, đeo kính gọng đen, có vẻ như là một tên mọt sách."
Xe buýt công cộng đột nhiên rung lắc, Tùy Dực đang làm cá mặn ở hàng ghế cuối nghe vậy đẩy nhẹ kính mắt lên sống mũi.
Ánh nắng sáng sớm xuyên qua lớp cửa sổ xe chiếu lên người cậu, mái tóc thiếu niên mềm mại dày kinh người, nổi bần bật trên làn da trắng nõn. Bàn tay trắng nõn thon dài khoác lên lưng ghế phía trước, trên mu bàn tay có một vết bớt màu đỏ, lúc bị ánh nắng mặt trời chiếu vào, rực rỡ hệt như một đóa hoa nở rộ được bao phủ bởi ánh sáng.
Đèn xanh phía trước sáng lên, xe buýt khởi động, mấy nữ sinh mặc đồng phục cấp ba ngồi đằng trước vẫn đang khí thế bừng bừng buôn chuyện.
"Muốn nghe tin tức nội bộ không? Tui nghe nói do hiện giờ xét duyệt rất nghiêm ngặt, ekip chương trình của sợ hướng phát triển không tốt nên đã đặc biệt cố ý thêm một học sinh có điều kiện kém vào!"
"Thực ra cũng không hẳn là kém, cứ coi như bọn họ tìm người có điều kiện tốt, còn có thể tốt hơn ba nam thần của ký túc 408 chắc?"
"Cũng đúng, còn có thể đẹp trai hơn Cố Thanh Dương? Còn có thể học giỏi hơn Lăng Tuyết Trúc? Còn có thể lắm tiền hơn Khương Thừa Diệu sao?"
Tùy Dực lướt điện thoại.
Đương nhiên không thể!
"Tui nghe nói cậu của Khương Thừa Diệu lúc nghỉ hè đã mua cho cậu ấy một chiếc máy bay trực thăng, cũng không biết là thật hay giả!"
"Sao bà lại u mê Khương Thừa Diệu thế, tui cảm thấy cậu ấy cũng tốt, nhưng lại không đẹp trai bằng Cố Thanh Dương!"
"Cố Thanh Dương thì bà đừng mơ tới, người ta có biết bao nhiêu là gái đẹp theo đuôi, cũng không biết đã đổi bao nhiêu cô bạn gái rồi."
"Bà cho rằng Khương Thừa Diệu thì không có chắc! Có ngày nào mà cậu ta không xuất hiện trên mấy bài đăng thổ lộ trên confession không, tuần trước tui thậm chí còn thấy hoa khôi của trung học số ba đưa trà sữa cho cậu ta!"
"Tính ra thì chỉ còn mỗi Lăng Tuyết Trúc tốt, cậu ấy chắc chắn chưa từng yêu đương!"
"Lăng Tuyết Trúc, bà dám nói chuyện với cậu ta không? Ngay cả giáo viên cậu ta còn không buồn để ý tới kia kìa."
"Loại học bá không có hơi thở người sống này không phải người mà phàm nhân chúng ta có thể chạm tới, bà cho rằng người nào cũng là *Viên Tương Cầm chắc!"
(*) Nữ chính phim truyền hình Đài Loan 'Thơ Ngây' do Lâm Y Thần thủ vai
"Vậy tính khí của Khương Thừa Diệu chẳng phải càng tệ hơn sao. Tui cảm thấy trên thế giới này chẳng có lấy một ai lọt được vào mắt cậu ta cả!"
"Bây giờ người ta đều đang hâm mộ người mới kia, nhưng sao tui cứ cảm thấy ở cùng với ba vị đại thần đó sẽ chịu áp lực lớn như núi ấy! Cậu ta sinh hoạt ở đó, thật sự sẽ không chịu uất ức sao!"
Ghê dị sao?
Tùy Dực mím môi, ấn mở diễn đàn trường.
Trung học Thanh Lễ với tư cách là trường cấp ba nổi tiếng của Giang Hải được xưng là một bộ đồng phục học sinh tương ứng với một căn nhà, có diễn đàn học sinh nổi danh nhất Giang Hải, diễn đàn được chia ra thành nhiều phần, trong đó có một phần mang tên
Cậu đã search
Những người tham gia khác vậy mà lại rất hot ở trường học, còn có cả fan!
Chính xác hơn mà nói, là người ái mộ!
Trên diễn đàn trường đâu đâu cũng là tin tức của bọn họ.
Thứ đập vào tầm mắt cậu đầu tiên là một thiếu niên khoảng chừng 17-18 tuổi, dáng người rất cao, ngay từ ánh nhìn đầu tiên, thứ khiến cho người ta ấn tượng sâu sắc nhất chính là hình dáng khuôn mặt, đường nét cằm dưới cực kỳ thanh tú gọn gàng.
Một anh chàng đẹp trai khí phách hiên ngang, cốt cách và tướng mạo cực kỳ hoàn mỹ, là loại hình chó săn lưu manh ngây ngô chưa cai sữa, bên trong cảm giác thiếu niên anh khí còn mang theo chút dục vọng lười biếng nhàn tản.
Khí chất rất riêng biệt.
Cậu nhìn tên bên dưới, gọi là Khương Thừa Diệu.
Anh đẹp trai thân cao 1m84, cha mẹ đều xuất thân từ hào môn thế gia, cả nhà đều là phú hào, cậu của hắn là có tiếng nhất, là chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn Haley, nhà giàu số một thành phố Giang Hải.
Là một cậu ấm.
Anh đẹp trai này rất nổi tiếng, số lượng bài đăng liên quan đến hắn nhiều nhất chính là "Mẹ nó lại có người tỏ tình với Khương Thừa Diệu trên confession kìa". Ảnh chụp của hắn cũng đặc biệt nhiều, có ảnh ngậm điếu thuốc lá trong miệng nhoài người lên lan can, gác chân lên bàn chơi game, nằm bò lên bàn ngủ......vân vân và mây mây. Tất cả ảnh chụp đều lộ ra dáng vẻ cà lơ phất phơ.
Một người lười biếng như vậy thế nhưng lại là Nhất ca không ai dám chọc của Thanh Lễ.
Trước khi hắn tới Thanh Lễ, học sinh của Thanh Lễ bởi vì có tiền và thành thật nên thường bị các trường khác còn cả những tên côn đồ ngoài xã hội vây đuổi chặn đường. Sau khi hắn tới, Thanh Lễ thiên hạ thái bình.
Nghe đồn ông nội bà nội hắn chỉ có mỗi hắn là cháu nội, ông ngoại bà ngoại hắn chỉ có mỗi hắn là cháu ngoại, cậu của hắn cũng xem hắn như con trai mình mà nuôi dưỡng, yêu thương hắn còn hơn cả ba ruột của hắn, tương lai không biết sẽ thừa kế phần gia nghiệp nào, là một thái tử gia danh xứng với thực.
Có tiền, lớn lên đẹp trai, biết đánh nhau, đi qua chỗ nào là chiếm hết tâm tư thiếu nam thiếu nữ chỗ đó.
Thậm chí fan nam còn nhiều hơn fan nữ.
Có người khen hắn lớn lớn lên đẹp trai, có người khen ngón tay hắn dài, có người khen mông hắn vểnh.
[Các anh em mau tới ngắm nhìn vóc dáng của thủ lĩnh Thanh Lễ chúng ta này!]
Trong hình là Khương Thừa Diệu đang học tiết bơi lội, một bộ dáng ông mày đang rất không dzui, mày tốt nhất đừng chọc vào gương mặt đẹp trai của ông. Da dẻ trắng nõn, thân hình cao gầy mảnh khảnh nhưng vai lại rất rộng, khung xương cân đối mạnh mẽ, là sự kết hợp hoàn hảo giữa thiếu niên ngây ngô và cảm giác bắp thịt.
Chiều cao vượt trội đã trực tiếp biến bạn học bên cạnh thành phông nền.
Ụa khoan, dừng khoảng chừng là hai giây......bảo là xem vóc dáng cơ mà! Vị bạn học chụp trộm này, sao ông lại đi chụp từ nửa dưới quần bơi của người ta chụp lên dị, lại còn zoom to ra?
Còn có vài tấm ảnh che mờ thu hút vô số sắc lang rít gào.
[Diệu gia đi tắm cũng không một ai dám đứng bên cạnh cậu ấy đâu, đây còn là bí mật sao?]
[Anh Diệu của tui vừa nhìn liền biết ngay chính là một cái máy đóng cọc!]
......Vờ như nghe không hiểu.
Đây vậy mà lại là bài post nổi tiếng nhất của Khương Thừa Diệu?
Người trên mạng đều là sắc lang.
Tùy Dực mặt không cảm xúc ấn xóa!
Sau đó cậu lại search tìm người bạn cùng phòng số hai Cố Thanh Dương.
Ảnh chụp của Cố Thanh Dương cũng rất nhiều, có ảnh ở phòng phát thanh, ở thư viện, trên sân khấu của buổi liên hoan đêm chào đón tân sinh, làm tình nguyện tại các viện dưỡng lão.......
Ừm, nhìn ra được sinh hoạt lúc rảnh rỗi rất phong phú.
Trạng thái tinh thần của anh và người bạn cùng phòng số một cứ như hai thái cực, anh đặc biệt tích cực, nhẹ nhàng thoải mái, nụ cười sáng sủa, ngay cả da dẻ cũng trắng phát sáng, ngũ quan nhẹ nhàng khoan thai, mang mắt kiếng gọng vàng, cười rộ lên như gió xuân mười dặm, nhìn không giống học sinh mà càng giống vai nam chính của dòng phim thần tượng thanh xuân vườn trường hơn.
Gương mặt đẹp trai đúng chuẩn hotboy trường không lệch đi đâu được!
Gia thế của Cố Thanh Dương cũng không phải dạng vừa, cha là phó viện trưởng viện mỹ thuật Giang Hải, mẹ là nghệ sĩ *Côn khúc nổi tiếng bật nhất Giang Hải.
(*) Côn khúc hay Côn kịch/Tuồng Côn Sơn: Là một thể loại hí kịch của tỉnh Giang Tô, Trung Quốc
Đây được xem là gia đình thế gia theo loại hình nghệ thuật nhỉ.
Ngón tay Tùy Dực lại lướt xuống dưới một chút, một tấm ảnh bơi lội thình lình xuất hiện trên màn hình.
[Các chụy em ới ~ các chế cảm thấy Nhất ca và hot boy trường ai to hơn?]
Xe buýt công cộng đột nhiên lắc lư một chút, Tùy Dực nhanh chóng bám chặt lấy lưng ghế phía trước.
Khắp cái diễn đàn nặc danh này đều không có lấy một bài post nào bình thường!
Lại xóa đi.
Người bạn cùng phòng số ba lẽ nào cũng có ảnh bơi lội?
Tùy Dực search tên của bạn cùng phòng cuối cùng - Lăng Tuyết Trúc.
So với hai tên bạn cùng phòng trước đó, ảnh của bạn cùng phòng số ba Lăng Tuyết Trúc vậy mà lại ít ngoài ý muốn.
Không chỉ ít, mà còn rất 'chay'.
So với hai nam sinh trước, cả người y đều lộ ra hơi thở tối tăm sạch sẽ, vận một thân đồng phục học sinh đơn giản trắng thuần, vóc người gầy gò, gương mặt nhợt nhạt, làn da trắng nõn, con ngươi đen kịt, trông có vẻ văn nhã lịch sự, có hơi sạch sẽ, ngược lại lại tràn đầy hơi thở 'người sống chớ lại gần, xin hãy để tôi *độc mỹ'.
(*) Ý chỉ những người hoặc sự vật đẹp không sao kể xiết, đẹp đến mức khiến lòng người không tài nào nắm bắt được
Cha mẹ đều là giáo sư đại học, xuất thân từ thế gia theo dòng dõi Nho học, là học bá có tiếng của Giang Bắc, nghe đâu từ tiểu học đến cấp ba chưa lần nào rớt khỏi hạng nhất. Chân của y có chút khiếm khuyết, không thích nói chuyện, tính cách lập dị, nhưng không ảnh hưởng đến việc các giáo viên và học sinh toàn trường đều yêu thích y.
Học bá.
So với tướng mạo, khí chất của y lại càng thu hút hơn, người cũng như tên, một khóm trúc xanh đứng một mình trong tuyết.
Nam sinh cấp ba lớn lên đẹp trai vẫn luôn là hình ảnh đẹp nhất, bọn họ khỏe mạnh, sạch sẽ, cơ thể mang theo hơi thở thanh xuân, hormone dào dạt, như mặt trời lên cao thời điểm 8-9 giờ, tình cảm của bọn họ trống không, tư tưởng xao động, tập hợp hết thảy những ưu điểm của thiếu niên và thành niên.
Vừa thuần khiết lại mạnh mẽ.
Một nam sinh cấp ba như vậy thôi đã muốn mạng, huống chi còn tề tựu tận ba người. Ba nam sinh cấp ba xanh tươi mơn mởn, không biết còn tưởng rằng đang tuyển chọn nhóm nhạc nam trong show tuyển tú nào đó ấy.
Xe buýt công cộng leng keng một tiếng, đây là nơi giao thoa giữa khu nhà giàu và khu dân nghèo, bên cạnh chính là *làng đô thị rất sầm uất, hải đường hai bên xanh um khẽ lung lay theo gió.
(*) Là những ngôi làng xuất hiện ở cả vùng ngoại ô và khu trung tâm của các thành phố lớn của Trung Quốc
Cậu trùm mũ của áo hoodie lên, đứng dậy khỏi chỗ ngồi xuống xe.
Các nữ sinh đang buôn chuyện khí thế ngất trời nhìn cậu một cái, rồi nhanh chóng thu hồi tầm mắt lại.
Hiển nhiên là không đặt cậu trong mắt.
Cảm giác không được người khác chú ý này tốt vô cùng.
Hy vọng cậu có thể tàng hình xuyên suốt thế giới này!
Cậu xuyên vào quyển tiểu thuyết gọi là
Ba nam sinh cấp ba cậu search trước đó chính là ba người bạn cùng phòng của cậu.
Một người là đại ca trường siêu cấp có tiền, một người là hotboy với nhan sắc cấp thần có thể trực tiếp treo cả giới giải trí lên đánh, người còn lại là học bá sở hữu khí chất đặc biệt thu hút.
Mà cậu......một mỹ thiếu niên 17 tuổi 'phàm là người bị cậu nhìn lâu một chút, không ai là không đắm chìm'.
"Thở ra sương mù cũng có mỹ cảm."
Chơi tu la tràng trong livestream, văn học nhiều bạn cùng phòng.
Mùi vị quen thuộc này hình như cậu đã thấy qua đâu đó rồi.
Nơi sinh trưởng của hoa hải đường?
Whatever.
Yêu đương bốn người đối với một con cá mặn như cậu mà nói thật quá chen chúc, huống chi cậu trời sinh da dẻ đã mẫn cảm hơn người bình thường, chỉ một tiếp xúc nhỏ xíu cũng sẽ mang đến phản ứng sinh lý cho cậu, với thiết lập bổ trợ 'thở ra sương mù cũng có mỹ cảm' khiến cậu đánh hơi được khí tức nguy hiểm.
Cậu không muốn can dự vào mối quan hệ hỗn loạn này.
Tu la tràng cậu yêu tôi nhưng tôi yêu cậu ta, vẫn là nhường lại cho người khác thì tốt hơn.
Cậu nuôi chí muốn làm người qua đường trong cuốn văn học bạn cùng phòng này.
Một nam sinh cấp ba bình thường không phải hotboy, không phải đại ca trường cũng không phải học bá nốt đương nhiên không xứng làm vai chính trong tiểu thuyết vườn trường.
Trước kia cậu từng đọc qua không ít tiểu thuyết, nhan sắc dưới đáy xã hội, nhân khí dưới đáy xã hội, nhân tiện dùng sự mờ nhạt của mình và rắm cầu vồng tôn lên sự ưu tú của các vai chính......đây mới là người qua đường kinh điển trong tiểu thuyết đam mỹ vườn trường.
Để làm tốt vai trò của một người qua đường mờ nhạt, Tùy Dực đã sắm thêm cho mình một cặp kính.
Một cặp kính gọng đen dày có thể phong ấn hết thảy nhan sắc, hoàn toàn che đậy được dung mạo xinh đẹp được ca ngợi từ nhỏ tới lớn của cậu.
Bây giờ cậu phải đi làm tóc.
Không ai có thể mỉm cười khi bước ra khỏi tiệm cắt tóc cả.
Ngoại trừ Tùy Dực.
"Thực ra thì một cậu bé đẹp trai như em tùy tiện làm kiểu tóc nào cũng đẹp cả." Anh trai cắt tóc che đậy lương tâm nói.
Vị mỹ thiếu niên trước mặt này tin tưởng anh ta như vậy, đặc biệt chọn một người mới trong tiệm như anh ta làm tóc cho mình, thế nhưng nhìn anh ta xem, anh ta đã chà đạp một anh chàng đẹp trai thành ra cái dạng gì!
Tóc Tùy Dực vốn đã dày hơn người bình thường nhiều, sau khi tạo kiểu xong nhìn cứ như một mớ rong biển um tùm mọc trên đầu vậy, vừa hay che giấu thành công mỹ mạo xuất chúng của cậu.
Đôi mắt cậu thật sự quá đẹp, sao lại có người sở hữu đôi mắt hai mí đẹp đến vậy, kéo dài từ chút một từ trong ra ngoài, hơi nhướn lên, lúc cười có một loại đa tình thanh thuần, lúc không cười lại mê hoặc thanh lãnh.
Vừa giống hồ ly lại giống nai con, ai lần đầu nhìn thấy hô hấp cũng phải cứng lại, là một vẻ đẹp khiến tim người ta loạn nhịp.
"Tôi có thể sửa lại một chút." Anh trai cắt tóc giãy dụa.
Ngón tay vừa chạm vào sau gáy đối phương, cậu bé đẹp trai liền nhẹ nhàng tránh né, cần cổ khó hiểu nhiễm đỏ lên: "Không cần đâu, thế này tốt rồi."
Anh trai cắt tóc nhịn không được cảm khái:
Người đẹp tâm thiện.
Đáng kiếp người ta lớn lên lại đẹp trai như vậy!
Ngày 1 tháng 9, thứ tư, trung học Thanh Lễ chính thức khai giảng.
Trung học Thanh Lễ, tọa lạc tại khu mới đông sơn thành phố Giang Hải, là trường cấp ba nổi danh nhất thành phố Giang Hải. Sở dĩ nó nổi tiếng như vậy không chỉ bởi vì thành tích của ngôi trường này nổi danh là trâu bò mà còn bởi vì vị trí địa lý hoàng kim của nó. Vừa tiếp giáp khu biệt thự đứng đầu thành phố Giang Hải lại vừa giáp sát phủ thị chính, có thể theo học tại ngôi trường này, không giàu sang thì cũng cao quý.
Thanh Lễ hôm nay ngựa xe như nước, Maybach, Porsche, Land Rover, Bently.......vân vân và mây mây, cả nhãn hiệu quen thuộc lẫn không quen thuộc, một núi xe sang xếp hàng tiến vào Thanh Lễ.
Không phải trường học quý tộc, mà hơn hẳn trường học quý tộc luôn.
Tùy Dực đeo cặp sách, cưỡi xe đạp xuyên qua những khe hở trong dòng xe tấp nập, cậu dừng xe tại cổng lớn.
Bên trái có một chiếc xe Cayenne màu đen đang đậu, cậu cúi đầu nhìn bên trong cửa sổ xe một chút, cách một lớp cửa sổ xe, mơ hồ nhìn thấy một nam sinh khoảng chừng 17-18 tuổi.
Nam sinh nọ dường như cảm nhận được ánh mắt của cậu, quay đầu qua nhìn cậu, phong độ trí thức nhàn nhạt, đường nét gương mặt tuấn tú bị che lấp, ẩn ẩn hiện hiện bên trong ánh sáng trắng chiếu rọi vào cửa sổ xe.
Chiếc xe trước mặt lái vào, Tùy Dực cũng giẫm lên bàn đạp, nhân cơ hội đạp xe vào trong khuôn viên trường.
Trước khai giảng cậu từng tới Thanh Lễ hai lần, lần này trực tiếp đi đường tắt, rẽ vào đường cây bên phải, ánh nắng mặt trời xuyên qua lá cây ngô đồng rọi thẳng xuống, chiếu vô số tia sáng và bóng râm loang lổ trên người cậu.
Ngoại trừ kiểu tóc có chút bù xù của cậu thì cổ tay áo, cổ áo, gấu quần, toàn bộ đều ngay ngắn chỉnh tề, che đậy đi lớp da thịt nhạy cảm của cậu.
Nhưng gió thổi làm lay động bộ đồng phục mùa thu mỏng manh trên người cậu khiến lồng ngực cậu vì lạnh mà run nhẹ, Tùy Dực nhún vai, cố nén cảm giác khó chịu.
Tòa ký túc nơi cậu ở nằm ở góc đông nam của trường học, ngoại hiệu là tòa Tiểu Tô, bên ngoài quét sơn đỏ, hoàn toàn theo phong cách kiểu nhà lầu phương tây thuở đầu thành lập nhà nước, tổng cộng có 6 tầng. Phòng ký túc 408 của cậu ở phía đông lầu 4, ngoài tường cách một khu biệt thự thấp bé chính là Bắc Giang sông nước rộng rãi.
Vẫn chưa vào tòa ký túc đã thấy bên dưới đầy người.
Không chỉ có học sinh của Thanh Lễ, cũng có cả học sinh mấy trường sát vách nhân ngày khai giảng nghe tin mà chạy tới xem náo nhiệt.
Tòa Tiểu Tô là một dạng cầu thang xoắn ốc ngoài trời, luôn có nam sinh lên lên xuống xuống, từ trên thang gác liền có thể nhìn thấy hành lang của 6 tầng, người đứng chen chúc ở lầu bốn là nhiều nhất, một đám nam sinh cà lơ phất phơ đang nằm ở đó, vô cùng náo nhiệt.
Con trai phương bắc thường cao to hơn con trai phương nam, một đống phormone phả thẳng vào mặt.
Tùy Dực cõng trên vai cặp sách dày nặng dừng tại nơi cách 408 không xa.
Đằng trước nhiều người quá không chen qua được.
Trong đám người, cậu nhìn thấy một gương mặt quen thuộc.
Anh lớn lên cao hơn các nam sinh xung quanh một chút, mặc áo sơ mi trắng, đeo mắt kính gọng vàng tinh tế, một tia sáng chiếu lên mặt anh làm lay động quang ảnh trên mặt, thật giống một hotboy bước ra từ phim thần tượng, một gương mặt đẹp chấn động lòng người.
Người thật còn đẹp hơn ảnh trên mạng gấp mười lần, như thể không cùng đẳng cấp với những nam sinh khác.
Thế giới hư cấu quả nhiên hết thảy đều lấy tiêu chuẩn cao nhất.
Thứ cậu phải đối mặt chính là một đám nam sinh cấp ba thần tiên từ trang sách bước vào đời thực.
Hormone mà cũng mang theo mùi thơm.
"Tùy Dực!"
Chị gái nhỏ kết nối cậu với
Một tiếng gọi này của cô khiến tất cả mọi người đều quay sang nhìn cậu.
Tùy Dực tháo gỡ nút trên cổ tay áo, rũ ống tay xuống che giấu cổ tay trắng nõn của mình, lưng đeo cặp sách băng qua đám người, bước đến rồi dừng lại trước cửa phòng 408.
Trong phút chốc, bất kể là trên lầu hay dưới lầu, đám người đang líu ra líu ríu toàn bộ bỗng chốc im bặt.
Tất cả đều đồng loạt giương mắt nhìn cậu.
Thao trường phía sau đột nhiên truyền tới tiếng ầm ầm phạch phạch của máy bay trực thăng, mặt trời chiếu thẳng xuống thao trường, có bảo vệ đang khua cờ nhỏ chạy qua, một chiếc trực thăng chậm rãi hạ xuống, trong nháy mắt thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Sau đó cậu liền nghe thấy trên lầu truyền đến tiếng hét của nam sinh: "Mẹ nó, anh Diệu ngồi trực thăng tới rồi, ngầu quãi đạn!"
Có người từ trên trực thăng bước xuống, là một nam sinh cao gầy, bước đi cũng mang theo một luồng lãnh khốc lười nhác.
Toàn bộ người trên lầu đều đang nhìn hắn. Một luồng gió như thổi từ cánh quạt trực thẳng khiến lá cây ngô đồng đung đưa, chiếc xe đạp cũ nát của Tùy Dực lẻ loi trơ trọi đang đỗ dưới gốc cây.
Gió thổi loạn tóc mái của Tùy Dực, lộ ra dung mạo xinh đẹp.
Tùy Dực kéo cổ áo lên: "......Ngầu ghê."