Năm thứ ba kể từ ngày Tiểu Băng rời đi, cuộc sống của cô dần ổn định tại Sydney. Cô tiếp tục điều hành tiệm hoa nhỏ và tham gia nhiều hơn vào các hoạt động nghệ thuật.
Lâm Quân đứng lặng lẽ trong căn phòng tối, đôi mắt không rời bức tranh của Tiểu Băng đang treo trên tường. Mỗi đường nét, mỗi gam màu trong bức tranh như khắc sâu hình ảnh của cô vào trái tim anh. Anh chạm tay lên bức tranh, cảm giác như đang chạm vào tâm hồn cô, nơi mà anh đã lỡ mất quá nhiều.
“Tiểu Băng… Em có còn nhớ anh không?” Lâm Quân thì thầm, giọng anh nghẹn lại. Đã ba năm trôi qua kể từ ngày cô rời đi, nhưng nỗi nhớ nhung trong anh vẫn không hề phai nhạt. Mỗi lần nhìn thấy tên cô trong những triển lãm nghệ thuật, anh lại như bị cuốn vào một cơn sóng dữ, không thể nào thoát ra.
Lâm Quân quay người, ánh mắt vẫn đọng lại trên bức tranh, nhưng lòng anh thì chẳng yên. Anh không thể ngừng suy nghĩ về cuộc gặp gỡ tình cờ hôm nay. Cô đứng đó, xinh đẹp và tự tin, khác hẳn hình ảnh của Tiểu Băng yếu đuối năm nào. Mái tóc ngắn và những hình xăm khiến cô trông mạnh mẽ, quyến rũ hơn bao giờ hết. Lâm Quân không thể kìm lòng, anh muốn lao đến, muốn nắm lấy cô, muốn hỏi cô bao nhiêu câu hỏi đã chất chứa trong lòng suốt bao nhiêu năm.
Nhưng anh chỉ đứng đó, như một kẻ hèn nhát. Anh sợ rằng sự hiện diện của mình sẽ làm cô đau đớn thêm, sẽ khiến cô phải chạy trốn khỏi anh một lần nữa. Anh biết mình không có quyền gì để chen vào cuộc sống mới của cô.
“Tôi… tôi không thể làm thế,” Lâm Quân tự nhủ với chính mình. “Nếu cô ấy hạnh phúc, tôi không có quyền làm phiền.”
Nhưng những lời đó chẳng thể làm vơi đi nỗi dằn vặt trong lòng anh. Anh muốn đến gần, muốn nhìn thẳng vào mắt cô, nhưng lại sợ sẽ làm cô tổn thương thêm. Anh không thể quên được những lời cô đã nói trước khi rời đi, những lời làm trái tim anh vỡ vụn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT