Lâm Quân không ngờ mọi chuyện lại diễn ra theo cách này. Sau bữa tiệc, anh cảm thấy đầu óc choáng váng, mơ hồ, nhưng nghĩ rằng do bản thân đã uống nhiều hơn thường lệ. Không ngờ, Hứa Tuyết liền bước đến, tự nhiên khoác tay anh, dịu dàng hỏi han.
“Anh Quân, anh say rồi, để em đưa anh về phòng nghỉ nhé,” cô nói, giọng đầy quan tâm nhưng ánh mắt lại chứa đựng một tia nhìn lạ lùng. Đôi môi đỏ mọng của cô khẽ cong lên một nụ cười quyến rũ khi cô dựa sát vào người anh.
Lâm Quân cảm thấy có gì đó không đúng nhưng cũng không nghĩ nhiều. Đến khi cô đỡ anh vào phòng, đôi tay vẫn cố tình giữ chặt tay anh không rời, anh mới cảm thấy sự gần gũi này quá mức. “Cảm ơn, nhưng tôi tự vào được,” anh nói, cố gắng rút tay ra khỏi cô.
Nhưng Hứa Tuyết lại mỉm cười, đứng chắn trước cửa phòng và kéo nhẹ tay áo anh. “Anh cần gì phải khách sáo thế?” Giọng cô thỏ thẻ như một làn gió nhẹ, nhưng lại đầy quyến rũ. “Đã muộn rồi, em chỉ muốn ở bên chăm sóc cho anh thôi…”
Lâm Quân cảm thấy đầu óc càng ngày càng nặng nề, từng lời nói của cô như len lỏi vào tâm trí. Anh định đẩy cô ra, nhưng bàn tay cô vẫn quấn lấy tay áo anh, đôi mắt nhìn thẳng vào anh đầy thâm ý.
“Hứa Tuyết, đừng làm như vậy,” anh khẽ gắt lên, cố bước lùi vào phòng tắm, muốn lấy lại bình tĩnh trước tình huống này. “Tôi nghĩ cô nên rời đi.”
Nhưng Hứa Tuyết không chịu bỏ cuộc, ánh mắt lả lơi. “Đêm nay chỉ có hai chúng ta… Anh sợ gì chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play