Diêu Dao đã ngủ say sưa, nhưng trong chính viện của Tống gia lại đèn đuốc sáng trưng.

Cả đại phòng nhị phòng của Tống gia đều đang tề tụ, nhìn Hà Giác bị trói như bánh chưng, cùng với Tống Yên Nhiên thì bị áp giải quỳ bên cạnh, mọi người đều có vẻ mặt khó coi.

Tống lão phu nhân lên tiếng trước, “Lão gia, đừng nói ta ép ông, nếu nhị phòng gây ra chuyện này, thì cả nhà đều phải chôn cùng nàng ta. Hôm nay nếu ông không đồng ý phân gia, ta cũng chỉ có thể trói nàng ta đi vào cung thỉnh tội với Hoàng hậu nương nương.”

Tống lão thái gia đang hoang mang trông cậy thê tử đưa ra quyết định, nghe vậy không khỏi lo lắng, “Phu nhân, không được…”

Mỗi bước mỗi xa

Tống gia một đời không bằng một đời, Tống lão thái gia một lòng chỉ muốn chấn hưng Tống gia, nhưng năng lực bản thân thường thường, nên đã đơn giản đánh liều quyết định đưa thứ nữ vào cung, đợi khi Nhị hoàng tử trưởng thành lại nâng đỡ giúp tiểu tôn nữ lên làm hoàng tử phi. Về điểm này, Tống lão phu nhân cùng ông ta đã có nhiều bất đồng, nhưng giờ đã đến nước này thì không còn đường lui.

Nghĩ đến Tống Quý phi vững vàng trong hậu cung, Nhị hoàng tử dù chưa có chức vụ trong triều nhưng lại được bệ hạ yêu thích, thậm chí lần này đi tuần du Giang Nam còn chiếu cố sức khỏe cho hắn mà mang theo bên người, Tống lão thái gia đập mạnh gậy xuống đất, mặt đầy đau đơn, “Yên Nhiên, ngươi thật hồ đồ mà!”

Đến lúc này mà vẫn còn nghĩ đến sự giàu có phú quý, thật sự tự cho mình là có chín cái mạng sao!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-nhanh-nu-phu-khong-de-choc/chuong-44-nguyen-phoi-khong-de-choc-44.html.]

Tống lão phu nhân cảm thấy đầu óc ông già này bị ngựa đá rồi, tuy rằng đích trưởng tử của bọn họ học hành không xuất sắc, nhưng trưởng tôn lại rất giỏi, một đời giữ vững một đời quật khởi, hoàn toàn không lo Tống gia không thịnh vượng nổi, nhưng ông ta lại như điên cuồng chạy theo nhị phòng, chỉ chăm chăm vào miếng bánh từ hoàng gia, mà không nghĩ rằng người ta đang đứng vững trong cung, Tam hoàng tử Thất hoàng tử,  mỗi người đều mạnh hơn một người, dựa vào cái gì mà đến lượt ông ta?

Giả sử thật sự có vận may như vậy, thì với nền tảng của Tống gia cũng không đủ để tranh đấu với hoàng quyền.

Vì vậy, Tống lão phu nhân sớm đã muốn phân rõ giới hạn với nhị phòng, nên năm đó Tống Yên Nhiên một bụng mưu ma chước quỷ muốn âm thầm cướp đi hôn sự này, với bà ta mà nói là cầu mà không được, không ngờ nàng ta lại sống cuộc sống yên ổn mà không biết đủ, lại còn ở sau lưng gây ra chuyện này!

Nghĩ đến việc bị bắt quả tang ở một biệt trang, nha đầu quỷ quyệt này còn không phục từng câu từng câu đều nói mình là Hoàng tử phi, không tới phiên bọn họ xen vào, ánh mắt của Tống lão phu nhân nhìn nàng ta như nhìn một người đã chết, “Đâu chỉ là hồ đồ, ta thấy nàng ta đã lớn mật, không coi ai ra gì.”

Không thể không nói, Tống Yên Nhiên có thể hòa hợp với Hà Giác, chắc chắn là có điểm chung.

Từ việc cướp hôn sự, đến việc dùng mưu kế khiến Hòa Duyệt công chúa được Nhị hoàng tử tán thưởng, rồi từng bước giúp đỡ bày mưu tính kế tiếp cận mục tiêu của Nhị hoàng tử, nàng ta tự cảm thấy mọi thứ mình có được đều nhờ vào khả năng của bản thân, thậm chí còn nghĩ rằng Tống gia đã nhờ nàng ta mà được lợi, đến mức cuối cùng việc chấn hưng Tống gia có thể cũng phải nhờ vào nàng ta, vì vậy, nhìn thấy người Tống gia không những không giúp đỡ mà còn có thái độ khởi binh vấn tội, nàng ta chỉ cảm thấy thật không hiểu nổi.

Dựa vào việc dù sao đều là người trên cùng một thuyền, Tống Yên Nhiên không hề tỏ ra lo lắng, ngược lại còn đẩy bà tử đang giữ nàng ta ra, “Tổ mẫu dù sao tuổi đã cao, gặp chuyện lại nhát gan như vậy, người thành chuyện lớn không câu nệ tiểu tiết, chút chuyện nhỏ này sao lại khiến ngài phải hoảng hốt như thế?”

Trong mắt nàng ta, việc xuyên không đến đây đã định sẵn cả đời này của nàng ta sẽ không bình thường, chỉ có một Hà Giác thì có gì to tát? Võ Tắc Thiên cũng nuôi nhiều nam sủng như thế, ai dám nói gì?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play