Bộ tộc Hắc Lang tồn tại như một đế chế tàn khốc, nơi luật lệ sắt đá trói buộc mọi nô lệ vào mệnh lệnh không thể lay chuyển của nữ thủ lĩnh Dạ Ảnh.

Đây là một trong những bộ tộc hùng mạnh nhất tại vùng đất hoang dã, và hiện họ đang tạm ẩn náu trong khu rừng rậm đầy hiểm nguy.

Thời tiết khắc nghiệt, với những cơn bão cát thường xuyên và khí hậu thay đổi thất thường, đã buộc họ phải trú lại đây.

Mùa đông đến sớm khiến bộ tộc cần một nơi an toàn trước khi họ tiếp tục di chuyển đến thảo nguyên rộng lớn.

Nơi hứa hẹn nguồn thực phẩm phong phú và điều kiện sống dễ chịu khi tiết trời ấm áp trở lại.

Dưới sự lãnh đạo quyết đoán của bà, bộ tộc đã trở thành một pháo đài hùng mạnh giữa rừng sâu.

Mọi tài nguyên được khai thác triệt để.

Mọi việc diễn ra trật tự và nhịp nhàng nhờ vào hai cánh tay đắc lực của Dạ Ảnh là Mặc Vân và Lâm Huyền.

Mặc Vân, nổi danh với sự sắc bén và kỹ lưỡng, quản lý các nô lệ như một cánh tay phải trung thành của thủ lĩnh.

Anh phân chia nhiệm vụ hàng tháng một cách chặt chẽ và rõ ràng, đảm bảo mọi việc được hoàn thành đúng kế hoạch.

- Ngươi hãy nhớ kỹ, Mặc Vân, mỗi nô lệ phải biết vị trí của mình và không được phép sai sót.
Dạ Ảnh nhấn mạnh trong một cuộc họp, ánh mắt sắc lạnh lướt qua từng thành viên.

- Tuân lệnh, thưa thủ lĩnh!
Mặc Vân gật đầu, cảm nhận được gánh nặng trách nhiệm trên vai mình.

Trong khi đó, Lâm Huyền – cánh tay trái của Dạ Ảnh – là hiện thân của sức mạnh và kỷ luật.

Với phương pháp huấn luyện tàn khốc, anh đòi hỏi sự khắt khe và không khoan nhượng trong mỗi bài tập của các chiến binh.

- Chỉ những ai chịu đựng được đau đớn mới xứng đáng đứng bên cạnh ta!
Anh thường quát lên, khiến các chiến binh phải dốc hết sức mình trong mỗi buổi tập.

Các bài huấn luyện của Lâm Huyền không chỉ đòi hỏi sức mạnh thể chất mà còn đòi hỏi tinh thần thép.

Vì anh tin rằng chỉ những ai vượt qua giới hạn mới đủ sức phục vụ dưới trướng Dạ Ảnh.

Giữa những nô lệ của bộ tộc, Nhược Hy được giao nhiệm vụ chăm sóc sói con mới chào đời.

Công việc tưởng như nhẹ nhàng nhưng đòi hỏi sự cẩn thận và kiên nhẫn.

Bởi sói con mang vẻ ngây thơ mà cô không thể tìm thấy ở đâu khác trong sự khắc nghiệt của Hắc Lang.

- Ngươi sẽ ổn chứ, bé nhỏ?
Cô thì thầm, tay nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông mềm mại của một con sói con.

Đối với cô, việc chăm sóc sói con không chỉ là nhiệm vụ mà còn là niềm vui nhỏ nhoi giữa cuộc sống đầy khắc nghiệt này.

Bộ tộc dựng những túp lều tạm thời để trú ngụ.

Tuy nhiên, một số người trong bộ tộc lại thích mắc võng giữa những tán cây.

Mặc Vân, là một trong số đó.

Như vậy sẽ dễ dàng cảnh giác với mọi mối đe dọa xung quanh.

- Ngủ trong võng giúp chúng ta kiểm soát được mọi thứ.
Anh từng nói với các chiến binh, ánh mắt sắc lạnh và tự tin.

- Dạ rõ, thưa ngài! Chúng tôi đã sẵn sàng với mọi mối đe dọa.
Họ đồng loạt đáp lời, sẵn sàng ứng phó với bất kỳ kẻ thù nào.

Dù Nhược Hy là nô lệ, nhưng Mặc Vân cảm thấy không cần thiết để cô phải ngủ trong chuồng cùng sói con.

Để tạo điều kiện cho cô, Mặc Vân đã quyết định mắc một chiếc võng gần khu vực chuồng sói.

- Ngươi có thể nghỉ ở đây.
Giọng anh nghiêm khắc nhưng thân thiện.

- Từ vị trí này, ngươi có thể chăm sóc sói con và vẫn có thể nghỉ ngơi.

Nhược Hy nhìn Mặc Vân với lòng biết ơn, cảm nhận sự ưu ái mà anh dành cho mình.

- Cảm ơn ngài, tôi sẽ chăm sóc chúng thật tốt.
Cô đáp, đôi mắt sáng lên vẻ chân thành.

Ban đêm, bộ tộc quây quần bên những đống lửa lớn, tạo nên không gian ấm áp giữa rừng sâu lạnh lẽo.

Những chiếc lều dựng bằng da thú và lá cây xếp thành hàng, tạo thành khu trú ngụ an toàn cho tất cả.

Tiếng crackling* của lửa và mùi khói thơm từ bữa ăn đơn giản lan tỏa.

*Tiếng lửa crackling là một cách miêu tả âm thanh của lửa khi nó cháy. Âm thanh này thường phát ra khi các ngọn lửa bùng cháy, tạo ra những tiếng nổ lách tách do gỗ hoặc các vật liệu khác bị nung nóng và co lại. Âm thanh này thường tạo ra một cảm giác ấm áp và gần gũi, thường thấy khi ngồi bên một đống lửa.

Tạo cảm giác gần gũi giữa rừng sâu nguy hiểm.

Mặc Vân nằm trên võng gần chuồng sói, đôi mắt cảnh giác nhìn xung quanh như một con thú săn mồi.

Anh biết rằng sự sống còn của bộ tộc phụ thuộc vào nhau.

Và trách nhiệm của anh là bảo vệ tất cả.

Nhược Hy ngồi gần đó, thầm thì ru sói con ngủ.

- Ngủ đi, bé nhỏ. Ta sẽ ở đây để bảo vệ ngươi.

Đêm trôi qua trong không khí tĩnh lặng, chỉ còn lại tiếng lửa và hơi thở nhẹ của sói con cùng những người đang say giấc.

Mọi nguy hiểm vẫn rình rập trong bóng tối, nhưng bộ tộc Hắc Lang vẫn giữ sự cảnh giác tối đa.

Với tấm lòng tận tụy, chăm sóc sói con bằng cả sự kiên nhẫn và tỉ mỉ.

Bởi sói con còn nhỏ và dễ bị tổn thương.

Nhược Hy không quản ngại những việc cần làm để giữ cho chúng luôn khỏe mạnh.

Từ việc giữ ấm, cho ăn đến theo dõi sức khỏe.

Cô biết sói con không chỉ là một thành viên nhỏ trong bầy mà còn là biểu tượng quan trọng cho tương lai của bộ tộc Hắc Lang.

Trong khi đó, các nô lệ khác vẫn tiếp tục công việc lao động nặng nhọc.

Một số người được giao nhiệm vụ kiếm củi, săn bắn và tìm nước.

- Nhanh lên! Không có thời gian để lề mề!
Mặc Vân quát tháo, ánh mắt sắc lạnh khiến ai nấy phải làm việc nhanh chóng.

- Phải trở về trước khi mặt trời lặn!
Một nô lệ lớn tuổi nhắc nhở người trẻ, lo lắng nhìn về rừng sâu.

- Càng không được lơ là! Nghe rõ chưa?
Anh dứt khoát nói, nghiêm khắc đến mức không ai dám than phiền.

Nhưng dưới sự tổ chức chặt chẽ của những tay sai, mọi công việc diễn ra suôn sẻ, không ai dám lơ là.

Đối với bộ tộc Hắc Lang, cống hiến là yêu cầu cho mỗi thành viên.

Dù là nô lệ, tay sai hay sói trong bầy.

Nhờ vào sự quản lý của Mặc Vân và Lâm Huyền, bộ tộc Hắc Lang dần trở thành một thế lực hùng mạnh, không kẻ thù nào dám khinh suất.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play