Sau khi ăn cơm tối xong, Long Thanh Thanh đang đi dạo ven biển để tiêu cơm thì mở livestream định tương tác với fan một lúc, coi như g.i.ế.c thời gian. Sau đó, cô phát hiện có fan nói nhà họ Lương Vĩnh Hoa đang chuẩn bị vượt biển, đã kết bè gỗ xong rồi, ngày mai sẽ vượt biển sang hoang đảo khác.
Nghe được tin này, livestream lập tức mất đi một lượng lớn khán giả, tất cả đều đổ xô sang livestream nhà Lương Vĩnh Hoa xem náo nhiệt.
Long Thanh Thanh thấy hơi tò mò nên cũng click vào livestream nhà Lương Vĩnh Hoa.
Ngoài nhà Long Thanh Thanh bốc thăm trúng đảo E tệ nhất, vận may của Lương Vĩnh Hoa cũng không tốt lắm, đảo D mà anh ta bốc trúng cũng không có nguồn nước ngọt. May mà lúc mới lên đảo họ có năm lít nước, tiết kiệm dùng được hai ngày. Lúc nước sắp hết thì trời mưa, họ lại hứng được một ít nước mưa dự trữ.
Nhưng nhà anh ta cũng biết không có nước ngọt thì không được, nên đã chuẩn bị vượt biển sang hoang đảo có nguồn nước từ rất sớm. Còn về việc đi đảo nào thì đương nhiên là đảo A rồi.
Thứ nhất là đảo A có nhiều tài nguyên nhất, thứ hai là hoang đảo cất giấu rương kho báu cuối cùng phần lớn cũng sẽ ở đảo A.
Tuy rằng hiện tại độ hot của Thịnh Thanh Thanh rất cao, nếu đến hoang đảo nhà cô ấy, bọn họ cũng có thể dựa hơi tăng độ hot. Nhưng mà...
Ai dám chứ? Hoang đảo đó có cả hổ và sói đấy. Nhà Thịnh Thanh Thanh không sợ chứ bọn họ thì sợ. Hơn nữa con hổ đó còn suýt nữa cắn phó đạo diễn, rõ ràng không phải loại hiền lành gì. Vậy nên vẫn là đến đảo A an toàn hơn, ít nhất là không có dã thú cỡ lớn.
Ngoài hai ngày đầu tiên làm quen với cuộc sống trên hoang đảo, mấy ngày sau nhà Lương Vĩnh Hoa đều dành để chuẩn bị cho việc vượt biển. Quan trọng nhất đương nhiên là kết bè gỗ, sau đó là chuẩn bị đồ ăn.
Khoảng cách giữa hai hoang đảo nhìn thì có vẻ không xa nhưng cũng phải hai ba mươi hải lý đấy. Tuy rằng Thịnh Thanh Thanh chỉ mất nửa tiếng là có thể đến hoang đảo khác nhưng bọn họ chắc chắn không làm được. Lại còn phải tự mình chèo bè, không chừng phải mất cả ngày trời, buổi trưa chắc phải ăn cơm trên bè luôn.
Sau khi kết bè gỗ xong, hai vợ chồng còn thử ở vùng biển gần bờ, đừng để ra biển rồi mới bị lật. Hơn nữa bọn họ cũng phải luyện tập chèo thuyền. Đối với người miền Bắc mà nói, việc này thật sự không dễ dàng, ít nhất phải cho bè đi thẳng đã.
Chuẩn bị xong xuôi hết rồi, lúc này mới lên kế hoạch vượt biển vào ngày hôm sau. Lương Vĩnh Hoa còn tương tác với fan trên livestream một lúc, cảm ơn mọi người đã giúp đỡ anh ta lúc kết bè, cũng như đưa ra một số lưu ý.
Chương trình sống còn trên hoang đảo này có một điểm thu hút lớn chính là việc vượt biển sang các hoang đảo khác, mà có thể nói Lương Vĩnh Hoa là vị khách mời đầu tiên làm điều này (không tính nhà Long Thanh Thanh), cho nên lượng người xem livestream của anh ta đã đạt đến mức cao nhất trong lịch sử.
Nhân lúc độ hot đang cao, Lương Vĩnh Hoa liền trò chuyện thêm một lúc với người hâm mộ. Nhưng cũng không muộn quá, dù sao ngày mai phải dậy sớm, hơn nữa việc vượt biển cũng là một công việc tốn sức, phải nghỉ ngơi thật tốt mới được.
Long Thanh Thanh cũng tán gẫu với fan một lúc, rồi quay về lều nghỉ ngơi.
Chờ đến khi các nhân viên quay phim đều về lều, Long Thanh Thanh theo lệ dẫn Phượng Ly Cửu đi tìm yêu quái Thần Loa. Đợi Thần Loa phun ra sương trắng, Phượng Ly Cửu quả thực đã nhìn thấy một vài hình ảnh về Sơn Hải Giới, nhưng rất ít. Hơn nữa với tốc độ này, còn chưa biết đến bao giờ Phượng Ly Cửu mới có thể nhớ lại toàn bộ.
“Có còn hơn không.” Long Thanh Thanh nói.
Mặc dù hiệu quả không tốt lắm, nhưng dù sao cũng có tác dụng, Long Thanh Thanh quyết định để Phượng Ly Cửu tiếp tục làm thêm vài “liệu trình” nữa. Dù sao cũng không còn cách nào khác.
Thần Loa phun sương trắng cũng cần tiêu hao không ít pháp lực, Long Thanh Thanh liền lại truyền cho nó một chút long khí, sau này còn phải để nó tiếp tục ra sức nữa.
Thần Loa vui vẻ rời đi, Long Thanh Thanh tiếp tục xuống biển tu luyện, nhưng lại không thấy Bồ Lao. Hỏi mấy “hải sản nhỏ” khác mới biết, Bồ Lao đã đến chỗ tôm hùm đất Cẩm Tú ở.
Bởi vì Long Thanh Thanh đã giao Bồ Lao cho Thần Loa, để lúc rảnh rỗi thì phổ cập cho cậu nhóc một chút quy tắc của xã hội hiện đại. Tuy nhiên, Thần Loa thực ra cũng không tiếp xúc nhiều với nhân loại, cảm thấy mình biết không nhiều bằng tôm hùm đất Cẩm Tú, liền giới thiệu Bồ Lao cho đối phương.
Sau khi biết Bồ Lao cũng là Long tộc, tôm hùm đất Cẩm Tú mừng rỡ, “cái đùi vàng” thế mà lại tự đưa đến cửa.
Tuy không thể hóa hình, nhưng tôm hùm đất Cẩm Tú lại là một kẻ hiểu biết rộng, thậm chí còn từng giả làm tôm hùm bình thường trà trộn trên du thuyền sang trọng một thời gian. Nó có cảm xúc sâu sắc đối với cuộc sống xa hoa của con người, vì vậy đã kể hết những gì mình biết cho Bồ Lao.
Bồ Lao vẫn luôn ở trên Long đảo nghe xong thì vô cùng kinh ngạc, hóa ra thế giới bên ngoài hoàn toàn khác với Sơn Hải Giới. Sau khi nghe nói người thường căn bản không có pháp lực, sẽ không gây ra tổn thương cho nó, bỗng nhiên nảy ra ý muốn đến thế giới bên ngoài xem thử.
Đương nhiên, bây giờ mới chỉ là ý muốn, bởi vì nó vẫn còn rất sợ xã hội, nên bảo tôm hùm đất Cẩm Tú kể thêm về thế giới bên ngoài cho nó nghe.
Long Thanh Thanh không biết suy nghĩ của Bồ Lao, chỉ cho rằng tôm hùm đất Cẩm Tú đang phổ cập kiến thức cho cháu mình, cũng không quản, tiếp tục tu luyện.
Sáng hôm sau, có lẽ là do tối qua ăn nhiều thịt quá, cả nhà ba người đều không có khẩu vị lắm.
Phượng Ly Cửu lấy đầu lưỡi chạm vào má, “Muốn uống chút cháo.”
Long Thanh Thanh trợn trắng mắt, “Có bản lĩnh thì anh tự kiếm gạo đi.”
Đản Đản cũng nói: “Mẹ, con muốn ăn bánh bao.”
Long Thanh Thanh buột miệng nói: “Mẹ thấy con giống bánh bao hơn.”
Khán giả livestream lập tức cười lăn cười bò:
【Hahaha, đột nhiên phát hiện Thịnh Thanh Thanh cũng khá gần gũi. Khi tôi nói với mẹ muốn ăn gì đó, bà ấy cũng trả lời tôi như vậy đó.】
【Tôi cũng vậy, quả nhiên mẹ trên đời đều giống nhau cả. Xem ra phu nhân nhà giàu cũng không ngoại lệ.】