Đúng lúc này, Phượng Ly Cửu cuối cùng cũng đã tới, bay lên trước một bước, nhanh chóng ôm Đản Đản vào lòng. Đồng thời một luồng Phượng Hoàng chân hỏa đánh về phía Mặc Trục Âm.
Mặc Trục Âm nhanh chóng lui về phía sau né tránh, kinh ngạc nhìn Phượng Ly Cửu, “Sao ngươi lại ở đây?”
Phải biết rằng trước khi đến bắt Long Thanh Thanh, hắn đã cố ý tạo ra một số phiền phức nhỏ, chính là muốn để Bạch Uyên dẫn theo đám tiểu yêu khác ngăn cản Phượng Ly Cửu và mọi người ở Cục dị năng, để hắn tiện hành sự. Không ngờ Phượng Ly Cửu lại đến.
Phượng Ly Cửu lại không trả lời, trực tiếp hóa thành Phượng Hoàng, bảo vệ Đản Đản dưới cánh. Đồng thời, xung quanh Phượng Hoàng lập tức bốc cháy ngọn lửa hừng hực, mà những ngọn lửa đó cũng từng đám từng đám đánh về phía Mặc Trục Âm. Mà Đản Đản là con của rồng và Phượng Hoàng, tự nhiên không sợ Phượng Hoàng chân hỏa của bố nó.
Mặc Trục Âm lập tức dựng lên thủy thuẫn. Chỉ là thủy thuẫn có thể đỡ được một luồng Phượng Hoàng chân hỏa, lại không đỡ được ngọn lửa liên tục không ngừng. Mặc Trục Âm không thể không tăng tốc độ rút linh lực, duy trì thủy thuẫn.
Lúc này Long Thanh Thanh cũng cuối cùng đã phá vỡ chiếc chuông lớn, vội vàng chạy tới.
“Mẹ.” Đản Đản trốn dưới cánh Phượng Hoàng vừa nhìn thấy Long Thanh Thanh liền gọi, muốn nhào vào lòng cô, tiếc là bị bố nó kẹp chặt, căn bản không ra được.
Phượng Ly Cửu sợ Mặc Trục Âm giở trò xấu, mãi đến khi cách xa đối phương mới thả Đản Đản ra.
Long Thanh Thanh ôm lấy Đản Đản, lúc này mới có chút sợ hãi. Nếu không phải Phượng Ly Cửu kịp thời đến, Đản Đản đã nguy hiểm rồi.
Bên kia Phượng Ly Cửu vẫn đang liên tục phun ra Phượng Hoàng chân hỏa, Mặc Trục Âm lại vô cùng kiêu ngạo, “Ta muốn xem xem, là Phượng Hoàng chân hỏa của ngươi cháy hết trước, hay là linh lực của ta cạn kiệt trước?”
Pháp lực của Mặc Trục Âm cao hơn, Phượng Ly Cửu thật sự không thể nào cứ mãi tiêu hao linh lực thiêu đốt Phượng Hoàng chân hỏa.
Long Thanh Thanh có chút lo lắng, muốn ra tay giúp đỡ, nhưng cô còn phải trông chừng Đản Đản. May mà mọi người ở Cục dị năng cuối cùng cũng đã tới.
Bọn họ tới chậm như vậy, ngoài việc phải giải quyết đám tiểu yêu dưới trướng của Mặc Trục Âm, còn phải khẩn cấp sơ tán cư dân toàn thành phố, tránh cho hai bên đánh nhau sẽ làm bị thương người thường, nên mới chậm một bước.
Bồ Lao cũng đồng thời đến, nhưng nó là do Long Thanh Thanh gọi đến giúp đỡ.
“Bồ Lao, cháu bảo vệ Đản Đản, cô đi giúp đỡ.” Long Thanh Thanh giao Đản Đản cho Bồ Lao, lại lần nữa xông lên.
Mọi người ở Cục dị năng cũng không đứng nhìn, lần lượt cầm pháp khí lên giúp đỡ. Đối với loại yêu quái xấu xa như Mặc Trục Âm thì không cần phải khách sáo, cứ trực tiếp đánh hội đồng thôi.
Tiếc là người ở Cục dị năng đông đảo, nhưng đa số tu vi không cao, còn thực lực của Mặc Trục Âm lại không thể xem thường, không bao lâu, những người này đã kẻ c.h.ế.t người bị thương.
Long Thanh Thanh thấy vậy, trực tiếp bảo bọn họ rút lui, đây chẳng khác nào thêm phiền cả. Cô và Phượng Ly Cửu đấu pháp nhiều năm, cũng coi như có chút ăn ý, thấy cô nháy mắt ra hiệu, hắn liền lập tức lui lại, còn Long Thanh Thanh thì lại lần nữa hung hăng húc về phía Mặc Trục Âm.
Nơi này cách xa biển, cô phải giành lại sân nhà.
Tiếc là Mặc Trục Âm đã có chuẩn bị từ trước, không chịu ra biển nữa. Đồng thời linh lực hóa thành vô số mũi tên ánh sáng đ.â.m vào thân rồng. Long lân vô cùng cứng rắn, những mũi tên này không thể làm Long Thanh Thanh bị thương, đây chỉ là thăm dò của Mặc Trục Âm nhằm tìm kiếm Long chi nghịch lân.
Một kích không thành công, Mặc Trục Âm đang định lần nữa vận chuyển linh lực hóa thành mũi tên, bên kia Phượng Ly Cửu lập tức phun ra Phượng Hoàng chân hỏa, một rồng một phượng một giao lại tiếp tục dây dưa.
Bồ Lao thấy sốt ruột, giao Đản Đản cho Ô Đình Vạn, dặn dò hắn nhất định phải trông chừng Đản Đản cẩn thận, cũng vội vàng gia nhập chiến đoàn.
Long Thanh Thanh và Phượng Ly Cửu đều là đại yêu có pháp lực cao thâm, trong khi đó đám người của Cục Dị Quản không chỉ không giúp được gì, cuối cùng còn tổn thất không nhỏ. Bọn họ chỉ có thể làm tốt công tác hậu cần, bảo vệ Đản Đản, không để hai vợ chồng kia phải lo lắng.
Trận chiến này kéo dài ba ngày, linh lực của Long Thanh Thanh, Phượng Ly Cửu và Bồ Lao đều có phần cạn kiệt, trên người cũng bị không ít thương tích. Còn Mặc Trục Âm tuy cũng bị thương nhưng vẫn còn rất ung dung.
Long Thanh Thanh mấy lần muốn dẫn Mặc Trục Âm xuống biển sâu, nhưng hắn ta vẫn không chịu mắc câu. Thấy vẫn không thể hạ gục được hắn, Long Thanh Thanh cũng mặc kệ những thứ khác, dứt khoát sử dụng bí pháp của Long tộc, trực tiếp điều khiển nước biển tràn vào vùng đất mà bọn họ đang giao chiến. Nước biển cuồn cuộn chảy qua, nơi nào cũng biến thành biển cả mênh mông.
Nếu không thể g.i.ế.c c.h.ế.t Mặc Trục Âm, đừng nói chỉ là hủy diệt một thành phố, mà ngay cả toàn bộ nhân tộc trên thế giới này cũng sẽ gặp xui xẻo, chi bằng mượn sức mạnh của nước biển g.i.ế.c c.h.ế.t Mặc Trục Âm trước, sau đó bỏ tiền ra xây dựng lại.
Trở lại biển cả, Long Thanh Thanh cảm thấy pháp lực đã khôi phục được kha khá, cô còn có thể đánh thêm năm trăm hiệp nữa.
Tuy nhiên, Mặc Trục Âm lại rất gian xảo, biết rồng có thể mượn sức mạnh của nước biển nên hắn liền bay nhanh về phía xa. Chỉ cần cách xa biển cả thì hắn ta không tin Long Thanh Thanh có thể nhấn chìm cả đại lục này được.
Hai rồng một phượng lại đuổi theo. Nhất định không thể để Mặc Trục Âm chạy thoát, nếu không sau này hắn ta còn không biết sẽ gây ra bao nhiêu chuyện nữa.
Bốn yêu lại rơi vào trận chiến sinh tử, mọi người ở Cục Dị Quản không giúp được gì, chỉ có thể đứng từ xa lo lắng đi qua đi lại.
Mặc Trục Âm cuối cùng cũng tìm thấy nghịch lân của Long Thanh Thanh, một kiếm đ.â.m tới.
Long Thanh Thanh đang há miệng định cắn Mặc Trục Âm thì muốn né cũng đã không kịp. Đúng lúc này, một cái mai rùa khổng lồ bay tới, vừa vặn hất văng thanh kiếm dài.
Mặc Trục Âm nổi giận, nhìn kỹ xem kẻ nào đã phá hỏng chuyện tốt của mình. Khi nhìn rõ người tới, hắn ta suýt chút nữa tức chết, "Bạch Uyên, ngươi dám phản bội ta?"
Bạch Uyên lại rất đường hoàng, "Chúng ta, tộc Rùa vốn là thuộc hạ của Long tộc, năm đó ngươi lừa ta nói ngươi sẽ sớm hóa rồng, ta mới bằng lòng làm việc cho ngươi. Ai ngờ ngươi tu luyện tà công, căn bản không thể hóa rồng. Sau đó ta cũng không dám rời đi, sợ bị ngươi thôn phệ tu vi. Không ngờ ngươi lại để ta làm địch với Chân Long, ta làm sao có thể giúp ngươi được."
Đây cũng là lý do tại sao Bạch Uyên vốn định đi bắt Đản Đản, sau đó nhìn thấy Long Thanh Thanh liền lập tức dừng tay bỏ chạy. Bọn họ xưa nay đều là thần tử của Long tộc, làm sao có thể phản bội rồng được. Nếu không phải thế giới này không còn Chân Long, hắn cũng sẽ không đầu quân cho Mặc Trục Âm.
Sau khi phát hiện ra Chân Long, Bạch Uyên vốn định bỏ Mặc Trục Âm để đầu quân cho Long Thanh Thanh, nhưng hắn ta vừa mới làm chuyện sai trái, thế nào cũng phải dâng sớ đầu quân mới có thể được rồng chấp nhận.
Vì vậy, khi Mặc Trục Âm bảo hắn ta dẫn theo những yêu quái khác đi gây rối, để câu giờ với Phượng Ly Cửu và đám người Cục Dị Quản, hắn ta liền lén lút kéo Phượng Ly Cửu sang một bên, nói hết kế hoạch của Mặc Trục Âm.
Phượng Ly Cửu nghe xong, bất kể Bạch Uyên nói thật hay giả, anh đều phải đến xác nhận sự an toàn của vợ con. Như vậy mới có thể kịp thời chạy đến cứu Đản Đản.
Còn về đám người Cục Dị Quản, tuy Bạch Uyên là bạn không phải địch, nhưng những yêu tộc khác dưới trướng Mặc Trục Âm lại rất tin tưởng hắn ta, mong Mặc Trục Âm dẫn bọn họ đi đại khai sát giới. Những người này cũng tốn không ít thời gian mới bắt được toàn bộ bọn họ.
Bạch Uyên không dám lộ mặt, sợ Mặc Trục Âm trả thù, chỉ dám trốn trong bóng tối. Mãi đến khi thấy Long Thanh Thanh gặp nguy hiểm, sứ mệnh của tộc Rùa khiến hắn ta lập tức ném mai rùa của mình ra.
Mặc Trục Âm tức điên lên, vốn dĩ kế hoạch rất tốt, kết quả bây giờ rối tung cả lên, ngay cả tiểu yêu dưới trướng cũng dám phản bội hắn ta. Hắn ta lập tức muốn thanh lý môn hộ, nhưng lại bị Phượng Ly Cửu chặn lại.
Tuy Long Thanh Thanh đã thoát khỏi nguy hiểm, nhưng Phượng Ly Cửu lại toát mồ hôi lạnh. Đó chính là nghịch lân của Long Thanh Thanh, cũng giống như thất tấc của rắn, bị đ.â.m trúng thì còn sống sao được?