Đúng lúc này, cô đến một ngã ba đường, có hai con đường dẫn vào khu phố ẩm thực. Cô quyết định rẽ vào con đường nhỏ hơn, ít người qua lại hơn.

Bước vào một tiệm trà sữa có tiếng, cô gọi ngay một ly trà sữa phiên bản đặc biệt, max size full topping.

Do cửa hàng cũng không quá đông khách, trước mặt Diệp Như Hề chỉ có hai đơn hàng. Rất nhanh, cô đã nhận được ly trà sữa của mình.

Hút một ngụm, thật tuyệt!

Hương vị ngọt ngào lan tỏa trong miệng, cảm giác thật là yomost! Mặc dù không ngon như trái cây trong không gian, nhưng uống trà sữa quan trọng là để có cảm giác!

Không chút do dự, Diệp Như Hề lấy điện thoại ra, mỉm cười nói với chị nhân viên: "Chị ơi, cho em mười ly trà sữa phiên bản đặc biệt như này. Mười ly trà sữa vị dâu, mười ly trà sữa vị xoài, mười ly nước cam tươi, và mười ly trà sen nhãnh chanh vàng..."

Cuối cùng, cô nói thêm: "Em mang về cho các bạn cùng lớp uống."

Chị nhân viên cười hỏi: "Có cần bọn chị giao hàng tận nơi cho em không?"

Diệp Như Hề đáp: "Không cần đâu chị, em đi dạo chút, lát quay lại lấy sau được ạ."

Thanh toán xong, cô ra khỏi quán.

Cô bước vào tiệm gà rán gần đó và làm điều tương tự, đặt 50 suất gà rán. Số lượng lớn hơn nữa sẽ không tiện mang về, hơn nữa thức ăn để lâu sẽ mất ngon.

Sau khi đặt hàng ở tất cả các quán ăn ngon trong bán kính một cây số, Diệp Như Hề tải ứng dụng, quét mã thuê một chiếc xe điện hai chỗ ngồi, lái xe quay lại cửa hàng trà sữa ban đầu.

May thay, cô đã thi lấy bằng lái ngay khi tròn 18 tuổi và hai tháng trước đã lấy được bằng.

Khi quay lại, trà sữa đã được chuẩn bị xong.

Phố ẩm thực cho phép xe đỗ lại trong một thời gian ngắn, nên cô đỗ xe ngay trước quán.

Dựa vào chiếc xe điện, Diệp Như Hề lần lượt đi lấy các món ăn đã đặt: trà sữa, trà trái cây, gà rán, đậu hũ thối, hoành thánh, bún ốc, mì bò, bánh bao hấp, mì trộn, takoyaki, thịt xiên nướng...

Trên đường đi, thỉnh thoảng có người hỏi tại sao Diệp Như Hề lại mua nhiều đồ ăn như vậy. Cô đều trả lời là mua cho hoạt động của câu lạc bộ.



Cách không xa đây là khu đại học, việc mua sắm số lượng lớn để tổ chức hoạt động nhóm hay câu lạc bộ cũng không phải là chuyện lạ.

Khi vừa mới lên xe, Diệp Như Hề lấy băng dán cá nhân ra, dán tạm thời lên camera bên trong xe lại.

Cô chất đầy thức ăn vào cốp sau và ghế phụ, rồi lái xe ra khỏi khu phố ẩm thực. Rẽ vào một con đường nhỏ không có camera giám sát, cô thu hết đồ ăn vào kho lưu trữ trong không gian.

Diệp Như Hề có chút phiền muộn.

Đối với thực phẩm đóng gói, hút chân không thì không sao, cô có thể thông qua kênh nhập hàng của siêu thị nhà anh trai để mua số lượng lớn nhiều lần.

Nhưng đối với các món ăn cần làm tươi, việc mua sắm như thế này vừa tốn thời gian vừa tốn sức. Không biết cô sẽ phải chạy đi chạy lại bao nhiêu lần mới có thể tích trữ đủ lượng thức ăn cho mười năm tới?

Tuy nhiên, nghĩ lại, bây giờ Diệp Như Hề đã trở thành dị năng giả. Trong không gian hải đảo, động vật và thực vật phổ biến nhất đều là thú và dị thực cấp một.

Hiện giờ cô vừa mới thức tỉnh dị năng, cấp bậc dị năng còn thấp, thức ăn thông thường vẫn đáp ứng đủ nhu cầu cơ thể, chỉ là khẩu phần ăn tăng gấp đôi.

Khi cấp bậc dị năng của cô tăng lên, chắc chắn sẽ không thường xuyên ăn những thứ này nữa. Không phải vì chúng không ngon, mà là vì năng lượng trong thức ăn không đủ dồi dào, không thể bổ sung lượng tiêu hao cần thiết cho cơ thể.

Vậy nên, về lâu về dài, những món cô yêu thích nhiều nhất là thỉnh thoảng ăn một chút để đổi khẩu vị mà thôi...

Ví dụ như muốn uống trà sữa, thì phải mua cả một bộ máy làm trà sữa!

Muốn ăn gà rán, cô nên sắm đủ bộ dụng cụ làm gà rán, từ bột chiên xù cho đến gia vị, vân vân và vân vân!

Máy làm mì, máy làm bánh bao, máy làm đậu phụ tự động, máy đóng gói thực phẩm chân không… Tất cả đều cần được chuẩn bị!

Ngoài ra, cô còn phải tải trước vào máy tính bảng nhiều video hướng dẫn nấu ăn, sách công thức cũng phải mua thêm vài cuốn...

 Mục tiêu của Diệp Như Hề là - thích ăn gì, trong không gian đều sẽ có một cửa hàng chuyên chế biến món đó!

... Ừm, mặc dù khả năng cô tự mình làm là rất thấp, nhưng chỉ cần có đủ nguyên liệu, dụng cụ, video hướng dẫn, chắc chắn sẽ có người sẵn lòng nấu cho cô, ví dụ như anh trai cô chẳng hạn!

Dù sao thì trong trang viên của cô cũng không thiếu thứ gì, nhà cửa còn nhiều vô kể.

Sau khi thức tỉnh dị năng, Diệp Như Hề phóng thích tinh thần lực là có thể thăm dò tình hình cụ thể của không gian.



Cô phát hiện ra trang viên không chỉ có biệt thự, mà còn có mười dãy nhà nhỏ. Tầng một là cửa hàng, tầng hai là văn phòng, còn tầng ba là ký túc xá nhỏ.

Hơn nữa, tất cả các ngôi nhà trong trang viên đều có thể "di chuyển" ra ngoài thế giới thực!

Chỉ là những ngôi nhà này khi rời khỏi không gian đảo, chúng sẽ không còn được cung cấp năng lượng từ không gian nữa, phòng lưu trữ sẽ mất đi chức năng "bảo quản".

Nhưng phòng lưu trữ có khe năng lượng riêng, có thể sử dụng tinh hạch zombie hoặc hạch của thú biến dị để cung cấp năng lượng cho biệt thự, giúp khôi phục chức năng bảo quản của phòng lưu trữ.

Một khi ngôi nhà gặp phải tấn công, còn có thể kích hoạt tấm chắn năng lượng để chống lại, vân vân.

Ngoài ra, trên mái của những ngôi nhà này đều lắp đặt bể chứa nước lớn và tấm pin năng lượng mặt trời. Đây cũng là lý do tại sao các ngôi nhà trong trang viên không quá cao, thuận tiện cho việc dùng tinh thần lực để di chuyển chúng ra ngoài.

Tất nhiên, muốn di chuyển ngôi nhà ra ngoài mà không bị nghi ngờ, cần phải đào một hố lớn dưới đất trước để đặt được tầng hầm.

Đối với người dị năng, đào hố là một cái gì đó rất đơn giản!

Nói chung, có trang viên đảo trong tay, Diệp Như Hề hoàn toàn có thể xây dựng một căn cứ di động an toàn!

Gặp phải nguy hiểm vượt quá khả năng chống đỡ, cô có thể thu cả căn cứ lại và mang đi nơi khác!

Nghĩ đến việc có thể tự tay xây dựng một khu phố ẩm thực, Diệp Như Hề tràn đầy mong đợi.

Dĩ nhiên, nếu gặp được món ăn nào ngon, cô vẫn sẽ mua một ít, tích trữ trong phòng lưu trữ cũng không hỏng. Dù gì thì tự làm mình làm, làm sao tiện bằng đồ nấu sẵn?

Dù có thuê người nấu, nhưng nếu người đó nấu ăn không ngon thì sao? Cho dù đầu bếp tương lai của cô nấu ăn rất ngon, cũng không phải lúc nào cô muốn ăn là có thể nhờ nấu ngay được. Vì vậy, việc tích trữ một ít đồ ăn nấu sẵn vẫn là rất cần thiết.

Nghĩ vậy, Diệp Như Hề lái xe điện đến một trung tâm thương mại lớn gần đó, tiếp tục hành trình càn quét của mình.

Không chỉ dừng lại ở đồ ăn, thấy gì muốn mua thì mua thôi. Nào là quần áo, giày dép, dây buộc tóc, bông tai, gấu bông, dép đi trong nhà dễ thương,... tất cả đều mua nhiều bộ.

Ngay cả băng vệ sinh và quần lót ngủ, cô cũng mua một túi lớn ở siêu thị, đủ dùng cho cả năm. Những thứ còn lại cô sẽ đặt mua trên các ứng dụng mua sắm, chia nhỏ đơn hàng ở nhiều cửa hàng khác nhau.

Mỹ phẩm và đồ dưỡng da yêu thích, cô cũng mua ba bộ trước, còn lại sẽ mua online sau.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play