A Đại, 7 giờ tối ngày 20 tháng 5.
Dưới tòa nhà ký túc xá nữ số 2, những ngọn nến đủ màu được sắp xếp thành hình trái tim, lấp lánh ánh sáng. Ở giữa là một giỏ hoa chứa 99 đóa hồng đỏ rực rỡ.
Một chàng trai trẻ cao ráo, vẻ ngoài điển trai, cầm loa hướng lên lầu hét lớn:
"Diệp Như Hề ở phòng 302, anh là Đoạn Minh Hiên! Anh thích em! Hãy làm bạn gái anh nhé!"
"Như Hề, từ lần đầu gặp em ở bữa tiệc Giao thừa năm ngoái, anh đã yêu em ngay từ cái nhìn đầu tiên..."
"Như Hề, anh biết em đang ở trong ký túc, anh sẽ chờ cho đến khi em đồng ý!"
Trong phòng 302.
Mấy cô gái ríu rít bàn tán.
"Wow, Hề Hề, đàn anh Đoạn tỏ tình với cậu ngay ngày 520 luôn kìa, thật là lãng mạn quá đi!" (520 tiếng trung nghĩa là Anh yêu em)
"Đàn anh Đoạn không chỉ đẹp trai, lại là hot boy của A Đại, hơn nữa còn là sinh viên xuất sắc của khoa tài chính."
"Gia thế thuộc hàng khủng, "nhà mặt phố, bố làm to". Nghe nói, mỗi tháng anh ấy được bố mẹ cho tận ba trăm nghìn tệ (hơn 1 tỷ) tiền tiêu vặt, đúng chuẩn công tử nhà giàu luôn!"
"Hề Hề, cậu còn đứng ngây ra đấy làm gì? Mau xuống đồng ý với đàn anh Đoạn đi!"
"Khoan đã, mặt Hề Hề còn đang đắp mặt nạ đây này, sao mà có thể ra ngoài trong bộ dạng như thế này được? Mau mau dắt cậu ấy vào phòng vệ sinh rửa mặt nạ đi đã."
Người được tỏ tình - Diệp Như Hề, đang ngơ ngác nhìn quanh, trên mặt vẫn còn đang đắp mặt nạ tảo biển đen sì.
Cô đã tốt nghiệp được một năm, là lập trình viên ở một công ty lớn. Cuộc sống hàng ngày 996, thỉnh thoảng còn phải làm thêm 007. (996: Làm từ 9 giờ sáng đến 9 giờ tối, 6 ngày một tuần, 007: Làm từ 12 giờ đêm đến 12 giờ trưa, 7 ngày một tuần.)
Cô đã liên tục thức khuya tăng ca đến 2-3 giờ sáng trong suốt một tuần.
Thậm chí còn tự nguyện ép bản thân làm nhiều hơn. Nhiều hôm phải ngủ tại công ty trên chiếc giường gấp, chỉ ngủ được 4-5 tiếng một ngày.
Cô biết nếu cứ tiếp tục thế này thì có thể sẽ kiệt sức mà c.h.ế.t mất thôi!
Vừa thấy dự án kết thúc, cô lập tức xin nghỉ phép.
Không ngờ rằng, khi cô đang nằm ngủ bù trong căn phòng thuê thì nhà hàng xóm bị nổ khí gas!!!
Vậy là... cô đã chết, nhưng không hoàn toàn chết? Này là xuyên không trong truyền thuyết đây ư?
Không làm gì cũng chết, đúng là đen thôi đỏ quên đi!
Diệp Như Hề nhìn xung quanh, thấy mình đang ở trong một phòng ký túc xá bốn người, có bốn giường tầng, trên dưới đều có bàn học, cùng ba gương mặt xa lạ nhưng lại có chút quen thuộc.
Đầu cô bỗng dưng đau nhói, rất nhiều mảnh ký ức ùa về...
Kèm theo đó, còn là những tình tiết của một cuốn tiểu thuyết mạt thế mà cô đã đọc gần đây.
Hóa ra, cô không chỉ xuyên không, mà còn xuyên vào một cuốn tiểu thuyết đang hot nhất hiện nay.
Trong cuốn tiểu thuyết cô đọc, Diệp Như Hề là hoa khôi của A Đại, sinh viên năm nhất khoa múa. Là một mỹ nữ sở hữu vẻ đẹp quyến rũ, gương mặt đậm nét cuốn hút, vóc dáng chuẩn, khí chất nổi bật, có vô số người theo đuổi.
Tuy nhiên, cô lại là một nữ phụ si tình ngu ngốc, trong đầu chỉ biết yêu đương. Xuất hiện chưa đầy mười chương đã bị loại khỏi câu chuyện.
Và người đang đứng cầm loa tỏ tình với cô ở dưới lầu, chính là Đoạn Minh Hiên – kẻ đã khiến cô trở thành yêu đương não!
Ai mà ngờ được, người theo đuổi Diệp Như Hề suốt mấy tháng trời, còn công khai tỏ tình trước đám đông như Đoạn Minh Hiên, thực ra đã có hôn ước từ một năm trước?
Chính ông nội anh ta là người đã sắp xếp sẵn vị hôn thê cho anh!
Vị hôn thê đó, không ai khác chính là nữ chính trong truyện - Khương Niệm Vi!
Khương Niệm Vi cũng học tại A Đại, là sinh viên năm hai khoa kế toán.
Một tháng sau, Khương Niệm Vi có giấc mơ tiên tri, mơ thấy ngày tận thế sắp đến. Hơn nữa, cô ta còn có khả năng cảm nhận được những bảo vật có năng lượng đặc biệt.
Khương Niệm Vi chủ động tìm đến Diệp Như Hề, yêu cầu cô phải bồi thường cho việc đã giành mất vị hôn phu của mình!
Trong truyện, lúc đó Diệp Như Hề đã chính thức hẹn hò với Đoạn Minh Hiên được một tháng. Toàn bộ tâm trí của cô lúc này đều đặt vào anh ta.
Nhà Đoạn Minh Hiên có quyền có thế, anh ta vừa đẹp trai vừa dịu dàng chu đáo, quan tâm đến cô hết mực. Là một đối tượng kết hôn hoàn hảo.
Dù rất tức giận khi biết anh ta đã giấu chuyện có hôn ước, nhưng cô vẫn không nỡ chia tay.
Hôn ước giữa hai nhà Đoạn và Khương bắt nguồn từ một sự kiện như thế này—
Nhiều năm trước, ông nội của Khương Niệm Vi đã cứu mạng ông nội của Đoạn Minh Hiên, nhưng ông Khương là người tự trọng.
Dù sống rất kham khổ, một mình nuôi nấng cháu gái, nhưng ông vẫn không muốn nhận tiền từ nhà họ Đoạn.