1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 187 188 189 190 191 192 193 194 195 196 197 198 199 200 201 202 203 204 205 206 207 208 209 210 211 212 213 214 215 216 217 218 219 220 221 222 223 224 225 226 227 228 229 230 231 232 233 234 235 236 237 238 239 240 241 242 243 244 245 246 247 248 249 250 251 252 253 254 255 256 257 258 259 260 261 262 263 264 265 266 267 268 269 270 271 272 273 274 275 276 277 278 279 280 281 282 283 284 285 286 287 288 289 290 291 292 293 294 295 296 297 298 299 300 301 302 303 304 305 306 307 308 309 310 311 312 313 314 315 316 317 318 319 320 321 322 323 324 325 326 327 328 329 330 331 332 333 334 335 336 337 338 339 340 341 342 343 344 345 346 347 348 349 350 351 352 353 354 355 356 357 358 359 360 361 362 363 364 365 366 367 368 369 370 371 372 373 374 375 376 377 378 379 380 381 382 383 384 385 386 387 388 389 390 391 392 393 394 395 396 397
Lần trước đi vào trong huyện lấy tiền đi khám ăn hết rồi, lần này thì không được như vậy nữa. “Thế sao lại không rảnh chứ, không rảnh thì cũng phải rảnh ra, không có gì quan trọng hơn vợ hết!” Triệu Văn Thao vừa nói vừa ôm vợ thật chặt: “Vợ ơi, lần này chúng nhất định có thể sinh một thằng nhóc thật mũm mĩm!” Diệp Sở Sở nâng mắt lên nhìn hắn: “Vậy nếu là con gái thì sao?” “Con gái cũng được.” Triệu Văn Thao không chút do dự nào nói: “Giống như vợ vậy, xinh đẹp, biết nấu nướng, làm áo bông nhỏ cho chúng ta, con gái càng tốt, biết quan tâm.” Diệp Sở Sở hờn dỗi véo hắn một cái: “Miệng lưỡi ngọt sớt vậy á!” Triệu Văn Thao cười hắc hắc hôn vợ mình một cái, vốn còn muốn tiếp tục nhưng mà nghĩ đến đứa nhỏ ở trong bụng của vợ liền lập tức dừng lại: “Vợ ơi, em nói xem có phải có rồi thì không được làm cái kia nữa đúng không?” Diệp Sở Sờ nhìn cái bộ dạng xoắn xuýt của hắn vô cùng mắc cười, trịnh trọng nói: “Đúng vậy, không được nữa, nếu không sẽ ảnh hưởng đến đứa nhỏ.” Triệu Văn Thao trợn trắng mắt: “Trời đất ơi, vậy thì bao nhiêu lâu mới được cơ chứ?” “Sau khi sinh ra.” “Hả? Vợ ơi, vậy thì chúng ta phải làm sao đây.” Triệu Văn Thao bày ra bộ dnagj không còn luyến tiếc cuộc sống nữa. “Nhìn cái bộ dạng không có chút tiền đồ nào của anh kìa, đi ngủ!” Diệp Sở Sở gõ nhẹ vào trán hắn mọt cái. Sáng hôm sau Diệp Sở Sở chuẩn bị đồ đạc đi lên bệnh viện trên huyện khám với Triệu Văn Thao, lúc gần đi có sang nói với mẹ Triệu một câu, hìn ánh mắt tràn đầy chờ mong của mẹ Triệu, áp lực của Diệp Sở Sở lại càng lớn hơn, cái này lỡ như không có thì phải làm sao bây giờ. “Vợ à, không sao, có thì tốt mà không có thì chúng ta lại tiếp tục cố gắng thôi!” Triệu Văn Thao đạp xe đạp nói. “Có phải anh lại mong là không có đúng không?” Diệp Sở Sở lại nghĩ đến cái bộ dạng không có tiền đồ của chồng mình tối hôm qua, vỗ vỗ vào lưng của hắn. “Làm sao có chuyện đó!” Triệu Văn Thao cười hắc hắc nói: “Anh mong là chúng ta có thể có được một thằng nhóc mập mạp cơ!” “Thế không có thì sao, có phải anh sẽ thất vọng lắm đúng không?” Diệp Sở Sở vội nói. Triệu Văn Thao ngạc nhiên. Vợ mình bị sao thế này, sao lại không nói lý lẽ nữa thế này? Diệp Sở Sở lại không hề ý thức được chuyện này, tự mình chìm đắm vào việc có hay không có thai. Cuối cùng cũng đến được bệnh viện ở trong huyện, bệnh viện lúc này mặc dù điều kiện còn đơn sơ, nhưng mà lại không chật chội như kiếp trước, rất nhanh đã có kết quả xét nghiệm, Diệp Sở Sở đã mang thai được hơn một tháng rồi! “Vị nữ đồng chí này cũng không chịu chú ý cơ thể mình gì cả, bản thân đã có thai hơn một tháng rồi mà còn không biết sao?” Nữ bác sĩ ngồi ở chiếc bàn đối diện Diệp Sở Sở dặn dò: “Kể từ nay về sau, trong ba tháng đầu là thời gian rất dễ bị sinh non.” Diệp Sở Sở vẫn còn chìm đắm trong việc cô thật sự đã có con rồi nên căn bản không hề nghe được lời dặn dò của bác sĩ. “Còn cậu, vị đồng chí nam này, tại sao cậu không quan tâm vợ cậu chút nào vậy hả, cô ấy có thai rồi, chuyện lớn như vậy mà cậu không biết chút nào sao?” Vị bác sĩ nữ thấy khuôn mặt còn đang mờ mịt của Diệp Sở Sở nên đành quay đầu dạy dỗ Triệu Văn Thao. Triệu Văn Thao bây giờ chỉ biết đứng ở đó toét miệng cười ngu mặc kệ cho bác sĩ rặn dạy. Vị bác sĩ nữ nhìn thấy dáng vẻ hai vợ chồng như vậy cũng có chút bất lực: “Tôi nói cho anh chị biết, đây là cái thai đầu tiên nên vô cùng quan trọng, anh chị phải chú ý vào!” Lúc này Diệp Sở Sở mới hồi thần lại: “Bác sĩ, vậy thì phải chú ý những cái gì ạ?” Triệu Văn Thao cũng vội vàng hỏi: “Bác sĩ, cần phải ăn những cái gì ạ?” Diệp Sở Sở liếc hắn một cái, sao mà chỉ biết đến ăn thôi không biết? Bác sĩ nhìn thấy tình cảm của đôi vợ chồng trẻ này cũng không tệ cười nói: “Chú ý cái gì hả, đừng để bị mệt, đừng làm mấy động tác quá lớn, chú ý nghỉ ngơi, đợi đến bốn năm tháng cho đứa nhỏ ổn định hơn là được thôi. Ăn cái gì, dựa vào điệu kiện gia đình mà ăn, muốn ăn cái gì thì ăn cái đó, nếu như cảm nhấy khó chịu muốn nôn ói thì cũng là phản ứng bình thường của việc mang thai thôi, không cần phải lo lắng, phải ăn uống đầy đủ, giữ tinh thần luôn phải thoái mái vui vẻ nữa.” “Vâng vâng!” “Dạ dạ!” Hai vợ chồng cùng nhau gật đầu, giống như học sinh tiểu học đnag vô cùng nghiêm túc nghe giảng. Nữ bác sĩ lại dặn dò thêm một vài thứ liền bảo bọn họ về đi, cuối cùng còn không quên nhắc nhở thêm một câu: “Không được sinh hoạt vợ chồng đâu nhá!” Triệu Văn Thao quay lại bảo đảm: “Bác sĩ cứ yên tâm, nhất định không làm!” Mặt Diệp Sở Sở đỏ ứng lên, vội vàng cảm ơn bác sĩ, kéo thau Triệu Văn Thao vội vàng rời khỏi phòng khám, mất mặt chết mất! “Vợ à, em chậm lại chút, bác sĩ nói rồi, không được làm mấy động tác cường độ lớn, em đi nhanh như thế làm gì?” Triệu Văn Thao vội vàng kéo vợ lại giống như bảo bối vậy. Diệp Sở Sở trừng mắt liếc hắn: “Nếu mà em không đi nhanh thì không biết chừng anh còn nói cái gì với bác sĩ nữa!” Triệu Văn Thao bật cười: “Bà ấy là bác sĩ, nói cái gì thì cũng sẽ không cười chúng ta đâu, em sợ cái gì chứ. Vợ à, em nói xem, em muốn ăn gì nào?” Diệp Sở SỞ nghĩ lại lời chồng mình nói cũng đúng nên bỏ chuyện này ra khỏi đầu, nghĩ thử xem muốn ăn gì. “Trong chốc lát em cũng không nghĩ ra được muốn ăn cái gì. Chúng ta giờ đi sang nhà chị cả hay nhà chị năm đây?” Diệp Sở Sở hỏi. Bọn họ đi lên huyện thành thì chắc chắn phải đi sang thăm nhà hai người chị, Triệu Văn Thao còn đem theo ít rau ít thịt, đều là chuẩn bị cho hai người chị đó cả. “Em muốn đến nhà ai?” Triệu Văn Thao bây giờ cái gì cũng nghe theo lời vợ hết. Diệp Sở Sở nhìn sắc trời: “Lúc này có lẽ chị năm còn chưa tan làm, chúng ta qua nhà chị cả trước đi, một lát nữa rồi đi qua nhà chị năm sau.” “Được, chúng ta qua nhà chị cả trước.” Triệu Văn Thao cười cười dìu vợ ngồi lên xe, đạp xe đi đến nhà của chị cả Triệu. Chỉ có một mình chị cả Triệu ở nhà, anh rể đi vào trong phố làm việc rồi, mẹ chồng thì đi cùng đi thăm họ hàng, còn dắt theo cả mấy đứa nhỏ, anh rể ở đơn vị trực ban phải đến muộn thì mới có thể về được. “Ay, Sở Sở đến rồi, mau vào nhà!” Chị cả Triệu gọi hai người vào nhà ngồi pha trà rót nước. “Chị cả, chị cũng không phải bận rộn thế, cũng chẳng phải là người ngoài.” Diệp Sở Sở vội nói. Chị cả Triệu rót nước trà nhìn Triệu Văn Thao nói: “Trời lạnh như thế này còn dắt Sở Sở lên đây làm gì?” Triệu Văn Thao toét miệng cười, mà gò má của Diệp Sở Sở thì lại hồng lên. “Chị cả, em dắt Sở Sở lên bệnh viện trên huyện kiểm tra một tí.” Sắc mặt chị cả Triệu thay đổi, sau đó lộ ra vẻ vui mừng: “Có rồi hả?” “Có rồi!” Triệu Văn Thao đĩnh đạc nói: “Hơn một tháng rồi!” Chị cả Triệu vỗ đùi một cái: “Đây là chuyện vui lớn lắm đấy! Sở Sở, bác sĩ nói sao rồi?” Diệp Sở Sở ngại ngùng nói hết lại những gì bác sĩ dặn dò. Chị cả Triệu vừa nghe được hai đứa này mới biết được mình có con cũng không nhịn được mà nói mấy câu. “Hai đứa cũng thật là, đây là tính giỡn mặt đó hả, ba tháng đầu chính là thời điểm vô cùng quan trọng đó.” “Chị cả, em ở nhà cũng chẳng làm gì cả, chỉ có nấu ăn thôi, cũng chả có chuyện gì.” Mặc dù Diệp Sở Sở nghĩ thì cũng có chút sợ, nhưng mà cũng không muốn khuếch đại lên làm mọi người lo lắng: “Đúng rồi, chị cả, chị tư cũng có rồi, em nghe chị ý nói, cũng hơn hai tháng rồi.” “Vậy sao? Vậy thì tốt quá rồi, nhà chúng ta lại sắp có thêm hai đứa con nít rồi!” Chị cả Triệu vô cùng vui mừng nói: “Tháng của hai đứa cũng không có cách biệt lớn lắm, đến lúc đó cũng là đứa trước đứa sau đi đẻ, để chị trữ thêm một ít trứng gà cho mấy đứa.” “Chị cả, trứng gà thì ở trong thôn cũng mua được mà.” Triệu Văn Thao nói: “Chị cả, nếu mà chị có cách cho bọn em thêm ít vải vóc làm thêm chút quần áo cho đứa nhỏ thì được.” Diệp Sở Sở kéo hắn, làm gì có ai như thế, chủ động đi đòi đồ, cho dù là chị ruột đi chăng nữa thì cũng không được. Chị cả Triệu thấy thế lại vô cùng vui: “Cái thằng này, đứa nhỏ còn chưa sinh ra cơ đã lo lắng chuyện làm quần áo cho nó rồi, một đứa con nít thì mặc gì mà chả được, quan trọng là người lớn ăn kìa, người lớn ăn được thì mới có sữa cho đứa nhỏ ăn, thì đứa nhỏ mới khỏe mạnh được.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT
1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 187 188 189 190 191 192 193 194 195 196 197 198 199 200 201 202 203 204 205 206 207 208 209 210 211 212 213 214 215 216 217 218 219 220 221 222 223 224 225 226 227 228 229 230 231 232 233 234 235 236 237 238 239 240 241 242 243 244 245 246 247 248 249 250 251 252 253 254 255 256 257 258 259 260 261 262 263 264 265 266 267 268 269 270 271 272 273 274 275 276 277 278 279 280 281 282 283 284 285 286 287 288 289 290 291 292 293 294 295 296 297 298 299 300 301 302 303 304 305 306 307 308 309 310 311 312 313 314 315 316 317 318 319 320 321 322 323 324 325 326 327 328 329 330 331 332 333 334 335 336 337 338 339 340 341 342 343 344 345 346 347 348 349 350 351 352 353 354 355 356 357 358 359 360 361 362 363 364 365 366 367 368 369 370 371 372 373 374 375 376 377 378 379 380 381 382 383 384 385 386 387 388 389 390 391 392 393 394 395 396 397