Coi như là hài tử, cũng là hài tử của ngươi, không phải của ta. "Môi đỏ mọng khẽ mở, phun ra lời cực kỳ lạnh nhạt. Hài tử của ngươi không hảo hảo dạy dỗ, luôn luôn có người nguyện ý thay ngươi dạy.
Mai Ngạo Dung trong mắt lệ quang càng lớn, đang muốn khóc lóc kể lể, nhưng uy nghiêm to lớn kia làm cho sắc mặt nàng trắng bệch, một chữ cũng nói không nên lời. Duy Trọng thấy vậy, lo lắng đưa tay đỡ nàng, dịu dàng hỏi: "Dung nhi, con làm sao vậy?
Cô phải nói thế nào đây? Ngoại trừ nàng, những người khác cái gì cũng không cảm giác được...... Nữ tử này rốt cuộc là lai lịch gì?! Mai Ngạo Dung trong lòng kinh hãi, cũng không biết là như thế nào trêu chọc tới một sát tinh như vậy, nếu người này đối với một nhà ba người bọn họ trong lòng có ác ý, hôm nay sợ là muốn nghển cổ liền lục.
Thấy Mai Ngạo Dung không trả lời mình, Duy Trọng cho rằng nàng không thoải mái chỗ nào, càng thêm lo lắng, "Dung nhi?
Thanh Hoan mắt lạnh nhìn người nhà này tú ân ái, nói: "Các ngươi tra tấn ta Tiểu Cát Quang ròng rã bốn trăm năm, hôm nay, ta cũng nên cùng các ngươi tính toán món nợ này." nàng muốn che chở người, ai cũng đừng nghĩ khi dễ.
Cát Quang khẽ kêu một tiếng, vẫn như cũ dùng đầu cọ cọ tay Thanh Hoan vuốt ve lông bờm của nó, Duy Trọng lại là sắc mặt đại biến, hắn tức giận nói: "Sư thúc tổ không khỏi khinh người quá đáng!
Ta khinh người quá đáng? "Thanh Hoan quả thực muốn nở nụ cười. Lại nói tiếp, Cửu Anh ngươi mới thật sự là người không biết sống chết đúng không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play