Khi chủ soái bên kia phát hiện mình trúng kế, đường lui đã bị phá hỏng, vô số dầu hỏa từ trên rơi xuống. Dưới sự hỗ trợ của chi quân hai bên, hẻm núi Bất Hối bốc lửa lớn hừng hực, ánh lửa làm cây cối nơi đây trở nên khô mục, từ nay về sau, nơi này nội trong mấy năm vẫn không thể mọc được cỏ.
Thanh Hoan đứng ở đỉnh núi nhìn về nơi xa, hỏa công thương vong vô số, nhưng trước mắt nàng đã không còn biện pháp nào khác. Không ít người thấy nàng, lập tức nhanh mắt nghĩ đến đường ra, kêu to gọi nhau chạy về hướng lên trên.
Lúc này, quân đội đi theo bên người Thanh Hoan sớm đã chuẩn bị cự thạch lăn xuống, sau đó bắn tên. Rất nhanh đã không còn người nào chạy về hướng núi nữa.
Lúc này quân địch đã tổn hại hai phần ba, quân sư mắt nhìn ngang dọc bỗng trông thấy một cái đường hẹp quanh co, vội vàng nhắc nhở chủ soái, hai người suất lĩnh tàn quân chạy trốn. Thanh Hoan ở trên núi xa xa nhìn, khóe miệng hơi hơi lộ ra tươi cười.
Nơi đó có mã tác cùng mấy chục đầu trâu đực bị đốt pháo dưới đuôi đang chờ, đợi cho đối phương có thể chạy thoát ra khỏi đó, số binh còn lại một phần ba này, sợ là cũng không còn được mấy người.
Quả nhiên, cuối cùng đào tẩu chỉ có chủ soái và quân sư. Mười vạn đại quân, có thể nói là toàn quân bị diệt.
Bên phe Thanh Hoan nhìn xung quanh bọn họ còn không đến hai trăm binh sĩ. Từ hẻm núi Bất Hối đến đường lớn, dọc theo đường đi đều là thi thể quân địch, xương chất thành đống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT