Tằng Minh thần tình cùng tư thế đều rất đáng thương, hắn còn duy trì động tác đưa tay muốn gọi đồng bạn lại, nhưng trong lòng hắn rõ ràng hơn ai hết, bọn họ sẽ không quay đầu.
Bởi vì bị chấn động quá lớn, hắn thậm chí không chú ý tới tử vong lập tức sẽ đánh úp về phía mình! Đợi đến khi Tằng Minh kịp phản ứng, cánh tay đã bị một gã tang thi bắt được, ngay tại lúc miệng đầy răng nát lập tức muốn cắn hắn, một cái chân nhỏ mang giày da hươu đá tới, sau đó Thanh Hoan nhìn giày của mình đau lòng không thôi: "Bẩn......" Cô không thích động thủ với người khác, bởi vì như vậy có vẻ rất thấp không nói, chủ yếu nhất là sẽ làm bẩn quần áo, nhất là lúc đánh tang thi, những người này không biết đau cũng không sợ đau, không ngừng xông về phía trước, cô luyến tiếc một thân quần áo sạch sẽ này!
Hơn nữa cho dù hỗn hợp não tương trên giày có thể lau đi, mùi vị cũng vẫn còn. Thanh Hoan không muốn ngửi, mùi chua kia cô có thể tưởng tượng được.
Nắm cổ áo Tăng Minh lên: "Còn thất thần cái gì, muốn làm bánh kẹp tim sao? Trốn a!" Là chạy trối chết trốn đến choáng váng sao? Bị người như vậy vứt bỏ có cái gì đáng giá thương tâm, so với chuyện tàn khốc hơn này hắn còn chưa từng thấy qua, mới có thể bởi vì một chút đối đãi khiến người ta thương tâm mà oán trời trách đất.
Đi theo Thanh Hoan lên xe tải, thẳng đến khi Thanh Hoan khởi động xe, Tằng Minh vẫn chưa hoàn hồn lại, trong tay hắn thậm chí còn mang theo thùng dầu. Qua một lúc lâu, hắn thế nhưng đem mặt vùi vào đầu gối ô ô khóc lên!
Thanh Hoan từ trong kính chiếu hậu liếc anh một cái, tỏ vẻ rất bất đắc dĩ. Em khóc cái gì?
Kết quả nàng không hỏi còn tốt, vừa hỏi tên kia khóc càng lợi hại! Thanh Hoan từ trong túi lấy ra một cây kẹo que đưa qua: "Đây, cho em.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT