Báo ca?
Ánh mắt Hắc Báo nhu hòa nhìn nàng, nắm lấy tay nàng. Thanh Hoan sửng sốt một chút, cúi đầu nhìn về phía hai người nắm tay, sau đó ngoan ngoãn bị Hắc Báo dắt đi.
Anh đưa cô đến một nơi rất yên tĩnh, không có ai khác ngoài nhau, sau đó anh nắm lấy bờ vai mảnh khảnh của cô và nói: "Anh rất biết ơn em."
Không đợi Thanh Hoan đáp lại, khóe miệng của hắn chậm rãi cong lên, bộ dáng rất là vui vẻ: "Nếu như không có ngươi, ta hiện tại không biết là bộ dáng gì, ta rất may mắn, gặp được ngươi, để cho ta được ký thác. Thanh Hoan, nhóm ta thích, ta hy vọng ngươi có thể lưu lại cùng một chỗ với ta."
Thanh Hoan lẳng lặng nhìn anh, qua vài giây mới cười nhu hòa: "Em là thần.
Vậy thì có quan hệ gì? "Hắc Báo hỏi ngược lại. Anh không đủ tốt để em nguyện ý ở lại cùng một chỗ với anh sao? Nếu là như vậy, xin em cho anh một chút cơ hội, anh nhất định sẽ biểu hiện cho em xem, làm cho em hài lòng. "Nói xong anh vươn hai tay muốn ôm cô, lại bị Thanh Hoan lui về phía sau một bước ngăn cách. Vì thế Hắc Báo lập tức hiểu được Thanh Hoan là có ý gì, trong đôi mắt thâm thúy của hắn có thêm bi thương.
Ai có thể không thích cô gái này chứ? Dịu dàng đáng yêu, ngây thơ dí dỏm, luôn duy trì thái độ lạc quan mười phần sống, mang đến cho bọn họ ấm áp và ánh sáng. Nàng đối với hắn cũng không chỉ là một cái thích nữ nhân, còn là hắn nhân sinh trên đường đạo sư. Nếu như không biết thân phận "thần" của nàng, Hắc Báo đã sớm tỏ tình, nhưng mà giữa bọn họ vắt ngang một khoảng cách không cách nào vượt qua.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play