Lôi Đình mặt lộ vẻ thống khổ, hắn thật sự không muốn đáp ứng...... Nhưng Thanh Hoan vung nắm đấm nhỏ làm bộ muốn đánh hắn, hắn đành phải khuất phục trước uy thế của cô, nói: "... Vậy được rồi, cô đưa địa chỉ cho tôi, lát nữa tôi qua.
Ừ, được! "Giọng Ngụy Á An trở nên nhảy nhót, có thể nghe ra nàng phi thường cao hứng. Nếu nam nhân bình thường nghe được chỉ định thật cao hứng, có mỹ nữ như vậy khắp nơi dính lấy mình, nói ra thật có mặt mũi a, nhưng Lôi Đình chỉ cảm thấy phiền toái cùng phiền não.
Ngụy Á An báo ra một địa chỉ, Thanh Hoan cũng nhướng mày, sau đó Ngụy Á An giống như là sợ Lôi Đình sẽ không lập tức đi, nói một câu tôi ở cửa chờ anh đến, liền bốp một tiếng cúp điện thoại.
Lôi Đình tiện tay ném điện thoại di động lên bàn trà, ôm lấy eo Thanh Hoan, đem đầu hướng vào trong ngực nàng củng, kêu rên một tiếng: "Nàng rốt cuộc muốn làm cái gì a?!"
Em cảm thấy chú sẽ không cho cô ấy số điện thoại. "Thanh Hoan cảm thấy lý do Ngụy Á An nghĩ đến thật sự là nát bét. "Hơn nữa trường học bọn họ cũng không có khả năng chỉ đổi sinh viên, nói cái gì không quen cuộc sống nơi đây... Chẳng lẽ đàn anh đàn chị sắp xếp cho cô ấy đều là không khí sao?" nói xong đẩy đầu Lôi Đình, "Được rồi, mau đi lái xe, em đi lấy áo khoác, nếu không em gái Á An của anh sẽ nóng nảy."
Lôi Đình vội vàng tỏ thái độ: "Cái gì Á An muội muội, ba mẹ ta chỉ có một đứa con trai, ta cũng không có tỷ tỷ muội muội gì." Nói xong nói thầm một câu. Có tiểu ác ma như ngươi là đủ rồi.
Ngươi nói cái gì?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play