Lúc Thanh Hoan mở mắt phát hiện mình đang quỳ rạp trên mặt đất, đầu gối đau nhói. Cô 囧 một chút, rất nhanh, có một đôi bàn tay lớn mạnh mẽ nâng cô dậy, giọng nói trầm thấp của người đàn ông truyền vào trong tai: "Không sao chứ?
Cô hít một ngụm khí lạnh, mới phát hiện mình bị dập trên bậc thang, đầu gối bị rách một lỗ hổng lớn, đang chảy máu ra ngoài. Mà người đàn ông trước mặt này...... quá cao lớn. Đây không phải là Thanh Hoan nói chuyện giật gân, mà là cho tới bây giờ, trước mặt cái này có thể là nàng nhìn thấy cao nhất nhất nam nhân cường tráng. Nhìn cặp kia đại chưởng...... Đều có mặt của nàng lớn, Thanh Hoan rất hoài nghi eo của nàng có hay không người này đùi thô. Loại này hình thể thượng chênh lệch để cho Thanh Hoan tạm thời quên trên đầu gối đau đớn, mà là khϊếp sợ đánh giá trước mặt người này.
Quả thực chính là phiên bản chân thật của vượn người Thái Sơn, bộ lông tràn đầy thô kệch phóng khoáng, cái này nếu là đặt ở cổ đại, vậy hiển nhiên là một thổ phỉ. Mũi to mắt to miệng to đầu to tiêu tiền như nước, chỗ nào cũng lớn, ấn tượng duy nhất của Thanh Hoan đối với hắn chính là lớn.
Thấy Thanh Hoan không nói chuyện, người đàn ông còn tưởng rằng cô ngã đau, lập tức không chút do dự ôm lấy Thanh Hoan, sải bước đi về phía trước. Thanh Hoan hoảng sợ, theo bản năng ôm cổ anh, so với người đàn ông trước đây cô gặp, người trước mắt này không thể gọi là quá đẹp mắt, nhưng ngũ quan đoan chính, mùi vị đàn ông cùng tồn tại, phỏng chừng vị này chính là Lôi Quốc Khánh.
Anh ôm cô tới cửa một tiệm thuốc, bảo cô chờ ở cửa, sau đó nhanh chóng đi vào lại nhanh chóng đi ra, trong tay có thêm một cuộn băng dính, một băng cá nhân và một chai i - ốt. Một người đàn ông cao lớn như vậy, ngồi xổm trên mặt đất xử lý vết thương cho cô một cô gái nhỏ, một tay chậm rãi vén váy cô lên, trên làn da trắng như tuyết, lỗ hổng kia có vẻ rất lớn, nhìn thấy mà giật mình.
Lôi Quốc Khánh nói: "Không phụ lòng a, đều do ta không nắm chắc ngươi." Hắn nhìn thấy bậc thang kia, lúc ấy trong lòng khẽ động, sau đó trơ mắt nhìn Thanh Hoan ngã xuống, đợi đến khi muốn đưa tay bắt nàng thì đã muộn.
Thanh Hoan lắc đầu, "Không sao, là tôi không cẩn thận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT